Trần
Chiến
Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012
Lặng lẽ của “Lặng lẽ…”
Thứ Hai, 16 tháng 4, 2012
Lúa tháng năm.
Lúa tháng năm, kén tằm vàng óng …
“Khi ta
ở, chỉ là đất ở
Khi ta đi,
đất bổng hoá tâm hồn”
(Thơ của ….)
Kính tặng bà con cô bác
Xã An Mỹ, Đại Từ, Bắc Thái
Quê hương yêu dấu của tôi.
“…Hạt khô giòn, đem đóng thuế nông …” Đó là một sáng tác của nhạc sỹ Lê
Lôi. Tôi rất yêu, rất thích “Bức họa đồng quê” của ông. Đến giờ này, nghe hoài
vẫn không thấy chán. Ông dùng thủ thuật đảo phách (…Hạt khô giòn; chữ giòn đáng
lý phải ở phách mạnh, nhưng tác giả lại cho “giòn” nằm ở phách nhẹ …) khiến tác
phẩm rất có duyên và sống thật lâu với đời.
“Kĩu cà kĩu kịt qua sông, qua đò …”. Âm thanh này mà đưa được vào bài
hát thì quả thật là tài tình. Đặc biệt là câu kết: “Nắng nhiều sớm nở hoa cau,
đóng nhanh lúa tốt càng mau thắng thù”. Một câu khẩu hiệu (cổ súy, cổ động cho
việc đóng thuế nông nghiệp) mà nghe như dân ca quan họ.
Hồi xưa, khi các phương tiện truyền thôngcủa ta chỉ có đài phát thanh,
chứ chưa có truyền hình, mỗi lần được nghe “Đóng nhanh lúa tốt” là mình chăm
chú lắm. Nếu ở hơi xa thì phải chạy nhanh về gần đài để nghe cho … sướng, cô ca
sỹ giọng trong veo, thánh thót, phát âm chuẩn, rõ ràng, thế thì xinh, duyên là
cái chắc. Ước gì được nhìn thấy mặt, thấy hình người hát nhỉ …
Nhạc hay, lời ca hay. Người hát cũng hay, lại xinh nữa (đoán thôi). Nói
không mê thì mới lạ, mới có vấn đề (về thẩm mỹ).