Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

Khúc mùa thu -Phú Quang


KHÚC MÙA THU
(theo yêu cầu Trần Đào Hà Đông K3 )

    Nhạc   :  Phú Quang
    Lời      : Thơ Hồng Thanh Quang
    Hát     :  Lê Dung




KHÚC MÙA THU

Thơ Hồng Thanh Quang


Vẫn biết ta giờ không trẻ nữa
Sao thương ai ở mãi cung Hằng
Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế
Đâu chiụ  nhòa khi tới giữa mùa trăng


Tôi đã yêu như chết là hạnh phúc
Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
Còn điều chi em mải miết đi tìm


Tôi đã đến cùng em và tôi biết
Em cũng là như mọi người thôi
Nhưng chưa hết cuộc yêu tôi đã hiểu
Em ám ảnh tôi trọn một kiếp người


Ngay cả nếu âm thầm em hóa đá
Bầu lặng yên cũng đã vỡ rồi
Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp
Khi thanh âm cũng bất lực như lời


Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy
Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
Em tìm gì khi thất vọng về tôi ...



( Nhờ ông bạn Tuấn Linh cho nghe Phú Quang
 Lê Dung trình bày . Xin cảm ơn ! )

Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2013

"NGUỒN CỘI"- Xuân Lý tặng sách


 Thân mến càm ơn Bạn Xuân Lý đã tặng tôi cuốn sách "NGUỒN CỘI " của bạn mà CLB Thứ Năm vừa chuyển đến cho tối vào tối hôm qua - Thứ Năm 21/02/2013.
 Cầm trên tay món quà đầu xuân chan chứa nghĩa tình bè bạn,tôi vô cùng xúc động vì tình cảm Xuân Lý dành cho anh chị em K3, bất ngờ vì tài năng của bạn ,
  Ngay khi nhận sách tôi như được bạn truyền cho niềm cảm hứng vế một tình yêu cuộc sống mãnh liệt không ngại ngần năm tháng.
 Hẹn gặp nhau vào một ngày đẹp trời.
  Xuân Lý ới, I love You !

22/02/2013
 Tuấn Linh

BẠN TÔI.



 
Tôi không chơi thân với Trung Việt, ngay cả ở đại từ hoặc cả ở Quế Lâm.
Tôi chỉ nhớ nó là "Việt còi" như tôi là "Nam gia va"-tên này do thằng Mai Tự đặt- hay tụi nó gọi tôi là "Nam đen".
 
Tháng 9-1973, từ Quảng Bình tôi về VKTQS. Gặp lại nó với nhiều Trỗi khóa 3 và  những khóa sau.
Những tháng ngày ở cái mà người ta chế giễu là "nhà trẻ TW", hai thằng gặp nhau chỉ nói chuyện "đề tài" đang theo đuổi.
Rồi cả hai thẳng lao theo thời cuộc, chiến đấu để đi nghiên cứu sinh...
 
Trong một lần ra Hà Nội, khoảng đầu những năm 90  của thế kỷ trước, nhận tin khóa mình gặp nhau ở Hổ Trúc Bạch, lại nghe giới thiệu là của thằng em Troi khóa sau làm chủ nhà hàng này, tôi đến liền, vì lúc đó tôi đang làm thuê cho nhà nước
 
Nó đến bàn, hai thằng cụng ly, nói chuyện linh tinh...Sau bao năm lăn lộn ở xứ người để có cái gọi là PTS và có cái thùng hàng cho vợ con, đó là lần đầu tiên tôi và nó nói chuyện lâu.
 
Vài năm sau ở TP.HCM, nghe tin nó bị bệnh. Rồi một hôm ""Bình ngọng" gọi, tôi chạy ra quán lẩu dê Trương định liền, gặp vợ  chồng nó. Nó hỏi
 
"Sao Nam?", tôi nói "Như tao muốn" và tôi với nó cùng cười.
 
Tôi vẫn nghĩ rằng bạn tôi-Trung Việt K3- đang cười vui với chúng ta.
 
XN.K3 

Thứ Năm, 21 tháng 2, 2013

Một nén thi hương nhân ngày giỗ bạn thơ


     Trước thềm xuân Quý Tỵ , nhớ các bạn đã đi xa và bạn bè ở nơi xa , tôi viết bài thơ nhỏ " GIÓ XUÂN GỌI ÉN " và cũng đã đăng trên trang của ACE mình . Nay nhân anh Tuấn Linh đăng bài " NHỚ TRUNG VIỆT " tôi cũng xin đăng lại bài GIÓ XUÂN GỌI ÉN gọi là " một nén thi hương " tưởng nhớ người bạn cố tri của ACE mình và cũng là bạn thơ của tôi  " những ngày xưa thân ái "  nhân ngày giỗ 9 năm TV .
     Đôi lời giải trình cùng bạn bè :
- Khi viết bài  này trước thềm xuân , hình ảnh TV tay nâng chén rượu , mắt nhìn thân thương cứ phảng phất trong ý thơ tôi .
- Hồn thơ TV , XL ... cùng tình bạn bè luôn lởn vởn , quấn quýt như nâng đỡ lời thơ tôi .
- Muốn viết nhiều mà " Bút xuân đẫm mực , lại đành gác nghiên " ; muốn vui cười thỏa thê mà lại chỉ " mím môi cười " trong cái đắm say của tình người cùng hương sắc xuân chợt đến .
- Và hơn hết là " Hồn thơ bạn đang nhẹ bước trên cõi trần " làm nhạt nhòa cả dậu Tường vi đang đua nở đón xuân , làm mịt mờ cả nhành mai vàng đài các trong khói sương ... và câu thơ ( ví ) tôi viết cũng bần thần ven rừng đào Nhật tân đang chớm nở ...


GIÓ XUÂN GỌI ÉN


Đông tàn một sớm lao xao
Lập xuân chợt đến , cánh đào nhẹ rơi
Gió Đông mê mải ven trời
Thương làn mưa bụi ướt lời cố tri
Câu thơ nào tiễn người đi
Rượu xuân đôi chén vân vi không đành ...
Ý xuân thấp thoáng ngoài mành
Bút xuân đẫm mực , lại đành gác nghiên .

Tiếng con oanh hót ngoài hiên
Như ru cánh én liệng miền trời xa :
- Về đây xây tổ hiên nhà
Tường trình , mái lá ... đậm đà tình thân .
Hồn thơ lạc bước cõi trần
Đôi câu ví cũng bần thần dặm hoa
Dậu tường vi bỗng nhạt nhòa
Khói sương mờ bóng la đà nhành mai .

Say cho dài mãi canh dài
Đắm thêm cho đắm hồn ai với người .
Xuân nghe , xuân mím môi cười ...

                         Hà nội , lập Xuân Quí Tỵ
                              HOÀNG GIANG

Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

Nhớ Trung Việt
















Buæi s¸ng l¹nh      
mïa §«ng Ba lan


...Buổi sáng lạnh mùa Đông Ba lan 
Vùng núi Sôlina .
                 Anh băng phản chiếu trên mặt hồ tuyết trắng
Trong ánh mặt trời dịu dàng ,bước chân ai bên tôi im lặng
Điệu nhạc .. 
                   nụ cười..
                                    lắng đọng không lời
Ôi Balan.. 
           Năm năm .. 
                              Một phần của đời tôi
Sao tôi cứ mãi nhớ về cái buổi sáng lạnh Mùa đông ấy...
                                  &
Nhớ Warszawa một ngày tôi đến
Sương trắng đâu? chỉ thấy nắng tràn trên những ngọn bạch dương
Lần đầu tiên đi xa.Tôi thấy mình lạc vào miền đất lạ
Bàng hoàng ,tưởng  đang bước vào trang chuyện Andexen
                                          &
Nhớ Ba lan  năm mùa Thu  vàng đã qua đi
Những hàng cây như tranh Lê vi tan,những công viên rụng đầy lá đỏ
Những con đường thênh thang ,những tấm lòng rộng mở
Tôi đi
                 mà thẳm sâu trong lòng 
                                                           là nỗi cô đơn
                                       &
Tôi nhớ Stegna .Cánh hải âu trên bờ Ban tich xa xôi
Biển xám lạnh.
               Mùa Đông đầu tiên,
                              Những cảm giác buồn vui lẫn lộn
Không khí ấm cúng 
                tiếng nhạc Trịnh công Sơn đượm buồn trong những căn nhà gỗ
Mùi của biển,lá thông,mùi bếp Ba lan là lạ..
                                 Tất cả còn đây , như  vừa mới  hôm qua...
                                        &         
Những mùa Xuân bãi cỏ nở đầy hoa
Những mùa Hè nồng nàn  .Mùa Đông cảnh vật chìm trong màu tuyết trắng
Nhớ dòng sôngVisla.. Bemowo
                                   đại lộ Gordzewski
                                                    quán ăn nhỏ bên đường một chiều tôi đến
Trò chuyện bâng quơ với người bán hàng vui tính
                                                    và ngày hôm sau tôi đã trở về Nhà.
                                          &
Những người Bạn phương xa nay đã ở góc trời nào
Có biết chiều nay tôi nhớ về chốn cũ
Warszawa .. Ba lan..  
                   Một quãng đời tôi –
                             Ngôi nhà của Bạn đã thành miền Đất Nhớ
Dù ai biết ngày mai ta có dịp trở về ?
                                                                                            
                                                   KST.Hai mùa đông
                                                        1987-1999