Nhân dịp xuân tới, X Nam chia sẻ với ACE câu chuyện tết cuối cùng của K3 ở QL liên quan một người bạn mới xa chúng ta chưa lâu.
Đó là cái tết cuối cùng của khóa 3 ở Quế Lâm. Theo yêu cầu của Ban chỉ huy đại đội, mỗi trung đội phải có ít nhất một tiết mục tự biên tự diễn để tham gia vào buổi liên hoan đón tết toàn đại đội và chọn tiết mục hay tham gia đêm văn nghệ đón tết của toàn trường. Tôi ở trung đội 4, trung đội trưởng là Việt Hùng, phân công thế nào không biết mà một hôm Xuân Lăng gặp tôi bảo đi tập kịch. Tôi phản ứng và từ chối ngay nhưng X.Lăng thanh minh không phải V.Hùng phân công mà do chính hắn chọn tôi vì vở kịch là do hắn tự biên, hắn muốn tự diễn nhưng chẳng thằng nào trong trung đội chịu diễn cùng, bí quá hắn chọn tôi vì hai thằng thân nhau. Giận dữ và chửi thề, hắn chịu và nghe hết, rồi động viên cả vở kịch chỉ có ba nhân vật, tôi đóng thằng cảnh sát nói hai ba câu thôi và chỉ còn tôi mới chịu giúp hắn. Hết nước, thôi liều vì bạn !
Nội dung vở kịch đại khái là "Sài Gòn ; Một Việt Cộng (VC) đang đem trong người tài liệu đến điểm hẹn ; Gặp lúc một thằng cảnh sát đi khám xét ;VC giác ngộ và đưa tài liệu cho chú bé đánh giày giữ giùm ; chú bé đánh giày đấu trí với thằng cảnh sát ; Thằng cảnh sát bỏ đi ; VC quay lại lấy tài liệu và cảm ơn chú bé đánh giày. ". Cuối cùng X.Lăng đóng chú bé đánh giày (vai khó nhất), hình như Cao Quốc Bảo đóng VC (vai khó nhì), còn tôi là thằng cảnh sát. Kịch của nó lại viết theo thể nhạc kịch, tôi chỉ còn nhớ chú bé đánh giày có đoạn hát thế này : "Đánh giày, đánh giày đi ! Tôi là chú bé đánh giày đây, sống lâu ngày ở nơi đô thành ! Giày trắng tôi đánh xi trắng, còn giày màu tôi dùng xi màu ! Nắng không phai, mưa không mờ ! Đánh giày, đánh giày đi!". Vai tôi đúng là chỉ có hai ba câu quát tháo, nhưng nó cũng bắt tập đi tập lại sao cho mặt mày dữ dằn, tiếng nói như cha người ta.
Diễn ở liên hoan đại đội, được chọn diễn đêm văn nghệ toàn trường. Thấy bạn mình sướng vì là "kịch tác gia" thì vui lây cho nó, chứ bản thân thì chán bỏ bà!
Mấy chục năm sau, gặp lại nhau ở Vũng Tàu, "kịch tác gia" của năm 1968 khoe ngay đã có những tác phẩm kịch ngắn được VTV3 dàn dựng và một số đang gửi dự thi. Lúc đó mới hiểu Thằng Bạn của mình đúng là có năng khiếu thật.
Xuân 2010 - HXNam K3
Em lại nhớ năm đó được xem vở kịch của K3 thì phải. Nói về một đơn vị quân giải phóng : Chính trị viên yêu cầu mỗi chiến sĩ phải viết quyết tâm thư, có một anh viết có mấy chữ " Đù má bọn Mỹ.."
Trả lờiXóa"Y Kơ Lăng" lúc nào cũng tươi. Và làm mình thấy như muốn "ra" kịch lúc nào cũng được
Trả lờiXóaChắc ông bạn của chúng ta có thơ chứ, Xuân Nam?
Em ko nhớ vở kịch của k3 diễn hồi đó, nhưng bài hát "đánh giầy đánh giầy đi..." thì em vẫn nhớ tới giờ.
Trả lờiXóaHồi đó mấy ông anh k3 "chiến" thật. Kịch cọt, hát hò, bồ xà, bồ le ... đủ cả.
HMK6
Em nhớ năm 67 các anh chị trường cấp 3 N.V.B đã diễn vở " em ( chú )bé đáng giày " . Chị NAM HỒNG đóng chú bé đánh giày . Vở ca kịch này được phát trên đài phát thanh TNVN . Đến giờ QUẾ vẫn nhớ đoạn bài hát trên .
Trả lờiXóa-KV : Vụ này anh không nhớ, nhưng anh chiến sỹ đó dứt khoát sẽ trở thành anh hùng.
Trả lờiXóa-TC : X.Lăng có làm thơ, tiếc là mình không lưu giữ được bài nào. Bạn mình nhiều tài lắm, đã từng là Ông Hội đồng của huyện đảo Côn Đảo, Giám đốc doanh nghiệp... mà vẫn làm thơ, viết kịch.
-HM : Có cả cái gọi là "Bồ le" sao? Có còn nhớ tên thành viên nào ko? Anh vẫn nhớ hồi ở Hàn Thuyên,thỉnh thoảng buổi chiều theo Dì Ba Già ra bờ đê ngồi hóng mát.
XN.K3
"Đó là cái tết cuối cùng của khóa 3 ở Quế Lâm"
Trả lờiXóaChẳng riêng gì K3. Tết năm Kỷ Dậu 1969, anh em Trỗi ăn Tết ở HN.
4 SG