Mùa xuân năm Kỷ Dậu (1787), Hoàng đế Quang Trung kéo đại quân Tây Sơn ra giải phóng Bắc Hà và đã đánh 29 vạn quân Thanh triều Càn Long tan tác, kinh hồn, bạt vía, khiến Thái thú Sầm Nghi Đống tuyệt vọng treo cổ tự vẫn ở gò Đống Đa; tiết chế Tôn Sĩ Nghị thất đởm, ngựa không kịp thắng yên, người không kịp mặc giáp, cuống cuồng chạy trốn về nước.
Trong quan hệ ban giao với triều Thanh, Hoàng đế Quang Trung bao giờ cũng ở tư thế vững vàng của người chiến thắng. Ngài đã từng viết biểu gởi Càn Long vạch rõ bản chất tham lam, tàn bạo của nhà Thanh và nêu rõ quan điểm của mình: Không vì Trung Quốc là nước lớn mà nể sợ, thuần phục:
“… Nếu vạn nhất đánh nhau liên miên không dứt thì thần nhất định không lấy nước nhỏ để trọng nước lớn nữa, buộc phải nghe theo mệnh trời. Việc xảy ra không thể lường trước được; để rồi ra sao thì ra”.
ST
Trong quan hệ ban giao với triều Thanh, Hoàng đế Quang Trung bao giờ cũng ở tư thế vững vàng của người chiến thắng. Ngài đã từng viết biểu gởi Càn Long vạch rõ bản chất tham lam, tàn bạo của nhà Thanh và nêu rõ quan điểm của mình: Không vì Trung Quốc là nước lớn mà nể sợ, thuần phục:
“… Nếu vạn nhất đánh nhau liên miên không dứt thì thần nhất định không lấy nước nhỏ để trọng nước lớn nữa, buộc phải nghe theo mệnh trời. Việc xảy ra không thể lường trước được; để rồi ra sao thì ra”.
ST
2 nhận xét:
Trộm nghĩ: ngày xa xưa quân dân ta trên dưới một lòng, dù vũ khí thô sơ nhưng tinh thần vô biên, việc gì cũng giải quyết tốt. Ngày nay cũng trên, cũng dưới, nhưng đến 2,3,4 lòng, không có đồng thuận thì trói con gà cũng chẳng nổi nói chi đến đánh con rồng phương bắc, chỉ biết than cùng ông trời rằng:
Bao giờ cho đến ngày xưa !!!
Hồi xưa cụ Lý Thường Kiệt mở một chiến dịch tập kích sang bên "bển", đánh thẳng vào căn cứ hậu cần và đạo quân chuẩn bị sang xâm lược Việt nam. Một trận trúc chẻ ngói bay. Sau trận nớ bên "bển" tắt đài dài dài.
Đăng nhận xét