Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2008

THI ĂN

Nghe chuyện Nhà hàng “Bánh mỳ vua” của aDS K4 tổ chức thi ăn bánh mỳ với người Vô địch đã “nuốt” hết 6 cái (mỗi cái dài khoảng 3 tấc bao gồm cả nhân thịt, rau cỏ…) trong vòng có 20 phút, tôi bỗng nhớ tới chuyện “thi ăn” ở trường Trỗi.

Hồi học lớp 5, khi còn ở Đại từ, ở K6 cũng có mấy đứa “cá” nhau ăn nhiều cơm nhất – tất nhiên là chỉ có cơm chớ lấy đâu ra thịt và rau cỏ. Không biết “vòng loại” thì như thế nào, nhưng vào đến “chung kết” là T.“hăm” và KT (lúc đó đều ở B1). Hôm đó, sau khi cả Đại đội đã ăn xong đi về, trước sự “chứng giám” của 1 lô “trọng tài” (là đám đã tích cực đi gom lại toàn bộ cơm thừa của các mâm thành 2 nồi quân dụng), 2 đứa múc cơm đầy chén B52 rồi “tọng” vào miệng. “Mánh” của tụi nó là múc đầy cơm rồi chan nước trà vô (thực chất là nước cơm cháy của nhà ăn), rồi lại múc nước trà đổ đi để lợi dụng cho một vài hạt cơm theo đó ra ngoài. Lúc đầu thì còn “chửi” nhau là ăn gian, nhưng sau thì cà 2 bên đều thực hiện. Thế là “công bằng”. Ban trọng tài theo dõi từng chén một và cùng nhau gào lên đếm kết quả của mỗi bên. : một, hai, ba…. Rồi tám, chín, mười…. Thật là “sôi động và gay cấn” !

Kết quả cuối cùng : T.“hăm” dừng lại hình như ở chén thứ 11, còn KT “làm” xong chén thứ 12 là đã thắng, nhưng “khuyến mãi” thêm 1 chén nữa là 13 trong “vinh quang” ! Cả 2 đứa đều “tự hào” một cách nặng nề “bò” về đến nhà và lên giường nằm ngay. Sau chừng nửa tiếng, T.”hăm” biến mất… rồi xuất hiện trở lại tươi tỉnh đi họp Đại đội. Còn KT thì báo ốm nghỉ họp nằm nhà. Nhưng chỉ 1 lúc thì nó quằn quại đau bụng và lên Quân y báo chú Thích (y tá đại đội). Chú Thích hoảng hồn rờ nắn bụng nó lung tung cả mà hình như cũng chẳng biết là bệnh gì ? Sau có mấy đứa nói chuyện thi ăn, chú Thích mới cười ra tiếng, lấy 1 ngón tay thọc vào miệng nó…. Và nó ói ra 1 đống. Ôi thì một đống cơm còn nguyên xi chưa được nhai nghiền gì hết chứ đừng nói tới tiêu hóa. Sau 5 phút “bệnh” nó khỏi liền. Báo hại chú Thích chắc đã “nôn ruột” (vì sợ nó đau ruột thừa ?).

Chuyện từ hồi trẻ con, lúc đó thật là vui, nhưng nay nghĩ lại mới thấy sợ. AE thử nghĩ xem, nếu hôm nay con mình khoảng 11, 12 tuổi “nốc” 1 lúc 13 chén cơm B52 thì sao nhỉ ? Thật khủng khiếp ! (Không biết 2 thằng này mà ăn “bánh mỳ vua” thì sao nhỉ ?)

TB. Sau này, khi lên Đại học, KT cũng trở thành “vô địch” (không thi đấu) về ăn nhanh, nó chỉ lùa 3 lùa là hết 1 chén cơm ! Bởi vậy chẳng bao giờ nó phải ăn ngô, mỳ độn (dù lúc bấy giờ độn tới 60%). Còn tụi cùng mâm thì chỉ “được phép” nếm mùi cơm qua chén đầu tiên. Thật tội nghiệp !