( Ảnh : nguồn Internet, HT K9 giới thiệu )
Mưa
Rắc sợi bạc
giăng giăng ngoài ô cửa,
im lặng ,
Rừng bạch dương,
tối sẫm màn đêm.
Những phím đàn
im lìm vào giấc ngủ,
nho nhỏ chùm hoa hòa thảo
ủ rũ rúc vào nhau,
Lịm tắt tiếng ngân nốt nhạc cuối cùng.
Quầng sáng mờ ảo,
Dư âm
Bản “Sonata Ánh Trăng” *
ngập ngừng lật trang sách nhỏ, …
Chênh vênh những dòng thơ,
Như …
còn dang dở
một mái tóc đen
lượn sóng mượt mà,
Như …
vừa khép lại
một đôi mắt nhung huyền,
buồn sâu thăm thẳm..
Như …
có một CON NGƯỜI
Vội đi…
Bỏ quên đâu…
Một tẩu thuốc ngậm môi
Đêm sâu,
mơ màng …
dịu dàng hơi thở nhẹ.
Thu đến…
Thu đi…?
Trong khuya vắng
Vần thơ ai **
Đọng lại ,
Chỉ nơi đây,
mãi mãi…
một khoảnh khắc này.
( Ảnh : nguồn Internet )
Tuấn Linh 08/2011
________________________________________________
* * Сергей Есенин, nhà thơ Nga (3-10-1895/28-12-1925)
* Mondscheinsonate (1801,Moonlight sonate,Sonata Ánh trăng) Ludwig van Beethoven
còn dang dở
một mái tóc đen
lượn sóng mượt mà,
Như …
vừa khép lại
một đôi mắt nhung huyền,
buồn sâu thăm thẳm..
Như …
có một CON NGƯỜI
Vội đi…
Bỏ quên đâu…
Một tẩu thuốc ngậm môi
Đêm sâu,
mơ màng …
dịu dàng hơi thở nhẹ.
Thu đến…
Thu đi…?
Trong khuya vắng
Vần thơ ai **
Đọng lại ,
Chỉ nơi đây,
mãi mãi…
một khoảnh khắc này.
( Ảnh : nguồn Internet )
Tuấn Linh 08/2011
________________________________________________
* * Сергей Есенин, nhà thơ Nga (3-10-1895/28-12-1925)
* Mondscheinsonate (1801,Moonlight sonate,Sonata Ánh trăng) Ludwig van Beethoven
13 nhận xét:
Nguồn???????????
@ND : Xin lỗi bạn,đã chú thêm rồi : ảnh lấy từ nguồn Internet.
Họa thơ Tuấn Linh
*
Nắng
Rót lửa hồng
Chang chang trên mái tôn
Ồn ào
Vườn Hồng đào
Sáng bừng ngày mới.
Tiếng động cơ
Xóa tan những giấc mơ
Lảo đảo những vai gầy về chợ
không một lời ca thán
lặng yên muôn thuở dân tôi
Bóng đêm tối thui
đọng lại
Bản hùng ca chiến thắng
vừa hát lúc chiều đã vội vã quên.
Hừng hực những vần thơ
viết
về những ngày lửa cháy
những chiếc đầu lâu
tắt lịm tiếng cười
viết
về những người con gái
một thời hăng hái
lăn lóc Trường sơn
Và bây giờ
mỏi mòn
trông đợi một đứa con không cần bố
để tuổi già
không cô đơn
Những đôi mắt bồ câu
Những đôi môi hồng nồng cháy
Còn đâu?
Xuân đã qua
Xuân có còn ở lại?
Trong khuy vắng
Vần thơ ai
Đọng lại
Chỉ nơi đây
Còn mãi
Những khoảnh khắc
Đắng cay
cho những ai
yêu một lý tưởng
Tràn đầy.
@QT : tôi đọc đi đọc lại mấy lần bài họa của anh.
Một trái tim yêu thương ,tin vào hoa hồng đang bị bóp nghẹn mà thổn thức thốt ra?
Bài thơ rất hay,sâu sắc về tâm tưởng. Và TG cũng ...rất tài.
Tôi rất cảm động với sự đồng cảm của QT,vui mừng vì có 2 bài này. Không thể chỉ có 'vần điệu' với 'hoa mỹ' mà có thể chia sẻ đến như vậy được.
@TL: Tôi rất thích bài thơ này và đã một lần đăng lại trên Nhật ký mạng của tôi, bài lần này TL đã có thay đổi vài câu- nhưng vài câu đó khá đắt, nó đã tôn giá trị bài thơ lên rất nhiều, họa lại thơ TL như một cách bày tỏ sự đồng cảm và đồng điệu trong bố cục và cách hành thơ khá lạ, tự do, phóng khoáng, không bị bó buộc bởi công thức và trên hết là chuyển tải được tâm tư cũng như sự lãng mạn của tác giả.
Bài họa của tôi và Bài thơ của TL không gần nhau về ý thơ, mỗi người một suy tư về những đối tượng mình quan tâm, nhưng chúng ta có sự đồng điệu về cách mà mình gọi là thơ - điều không phải ai cũng chấp nhận khi họ cho rằng thơ là phải có công thức, khuôn khổ. Hy vọng TL viết được nhiều thêm những bài tương tự với sự lãng mạn được đẩy cao hơn nữa.
Tôi mạn phép TL đưa nội dung ở đây về bên tôi nhé.
@ A TL: Bức tranh ở TT có <a href ="http://trangtho-dht.blogspot.com/2011/07/mua.html>hạt mưa rơi</a> cơ mà. :)
@ A TL: Bức tranh ở TT có hạt mưa rơi cơ mà. :)
@ND : hehe...nhận xét đúng đấy. Ko phải bản gốc ở trên mạng. nên mang về tới đây thì...tạnh mưa mất rồi, chỉ còn vệt giọt đọng trên ô kính. Vậy nên có thể sửa mấy câu có 'Thu' như sau:
'Đêm sâu,
mơ màng …
ngắn dài,mưa ngấn giọt.
Thổn thức vì đâu,
Thu đến…
rồi đi…?'
Thế là 'Thu' thành 'người'! :))
@ A TL: Chính là đoạn đó đúng ko? Để như cũ hay hơn và có lẽ đúng với Thu hơn.
@TL và các bạn muốn lấy ảnh động về mưa để minh họa, vào ĐÂY. Mưa, bão đều có cả:))
@QT : cám ơn vì hướng dẫn. Nhiều lúc bực bội quá đi,muốn làm mưa to gió lớn,làm bão trút xuống cho nhẹ người. Nhưng dek biết và dek làm được. Nay có 'công cụ' này thì ...hãy đôi đấy! 'cái bực mình' sẽ biết tay. :)
@ND : Ừ,đúng là đoạn đó .
(mấy câu đưa ra trong comm chỉ để vui thêm )
Ở đoạn này tôi muốn ví 'người con gái' của thi nhân (là TY với thơ Ex) tựa như sự dịu dàng của hơi thở mùa Thu trong đêm thâu.Thi nhân-Ông đã đi rồi nhưng dường như tất cả những gì thơ Ô yêu quí và những gì liên quan đến TY thơ Ô vẫn còn đó...sống mãi,như là một phần tất yếu của cuộc sống.
@QT : Như QT đã nhận xét :lần này có thêm một câu,sửa vài chữ,nhằm nói về cảm xúc đối với thơ Ex giống như cảm xúc còn lại sau khi nghe bản 'sonata'.
Ấy là 'tưởng tượng' như thế. :)
'Chơi' thơ cũng lắm 'công phu' phải ko bạn QT?
Đúng rồi, mỗi thời điểm ta nhận thức và cảm xúc khác đi, nó là kết quả của sự thăng hoa tâm hồn- nói to tát quá thế nào cũng có người nhếch mép!!! nhưng đó là sự thật, hehe!
Và nó cũng chứng tỏ một điều rằng tuy chỉ là amater nhưng chúng ta vẫn rất có trách nhiệm với "chữ nghĩa" của mình.
Đăng nhận xét