( Nguồn ảnh : Dương Đức Hải K8 ) |
Как молоды мы были
Слова: Николай Добронравов
Певец : Александр Градский
Chúng ta từng trẻ trung đến thế.
Ai đó vừa đi ngang qua,xin ngoái lại,
Ánh mắt bạn nhìn ,sao thấy thực thân quen,
Không có lẽ, đấy chính là tôi thời trẻ ,
Dễ đâu - nhận ra mình bất cứ lúc nào.
Điệp
khúc :
Không gì qua đi mà không còn dấu
vết,
Với tuổi thanh xuân- là mãi mãi vĩnh
hằng
Thuở ấy,Ta đã từng trẻ trung đến
thế.
Thuở ấy,Ta đã từng tươi trẻ làm
sao
Thuở ấy,Ta đã yêu thành thật biết
bao
Và Ta tự tin,kiêu hãnh đến dường
nào!
Thuở ấy,trên những nẻo đường đời ta bước.
Đâu toàn hoa tươi chào đón với nụ cười.
Tha thứ lỗi lầm ,với bạn bè ta học,
Còn đê tiện,đớn hèn- không thể bỏ qua.
Điệp
khúc
Hết nửa đời người qua gian nan tất tả,
Ta mới ngộ ra duy nhất có một điều :
Để mọi người không quên mất bạn .
Hãy cố gắng lên, đừng để mất chính mình
Điệp
khúc
Chớp giật trên trời giờ đây tắt lịm,
Và giông bão trong lòng đã hết cuộn sôi.
Nhớ mãi những gương mặt đáng yêu một thuở,
Có thể nào quên những đôi mắt bạn tôi...
Điệp
khúc
Hồng Cơ K9 và Tuấn Linh dịch
10/11/2012
12 nhận xét:
Как молоды мы были
Автор текста (слов): Добронравов Н.
Композитор (музыка): Пахмутова А.
Оглянись, незнакомый прохожий,
Мне твой взгляд неподкупный знаком...
Может, я это - только моложе,
Не всегда мы себя узнаём...
Điệp khúc :
Ничто на земле не проходит бесследно,
И юность ушедшая всё же бессмертна.
Как молоды мы были,
Как молоды мы были,
Как искренне любили,
Как верили в себя!
Нас тогда без усмешек встречали
Все цветы на дорогах земли...
Мы друзей за ошибки прощали,
Лишь измены простить не могли.
Điệp khúc
Первый тайм мы уже отыграли
И одно лишь сумели понять:
Чтоб тебя на земле не теряли,
Постарайся себя не терять!
Điệp khúc
В небесах отгорели зарницы,
И в сердцах утихает гроза.
Не забыть нам любимые лица,
Не забыть нам родные глаза...
Điệp khúc
Nhận ra hình như là anh Zai Dương Thanh và a. Khánh Tường...?
Bài hát này hay "Zã - man - tàn - bạo - vô - nhân - đạo" bác TL nhờ, nghe như lấy dao găm ngoáy vào tim.
Ờ nhỉ , ngày xưa ơi !
... Gương mặt nào còn thuở mầm măng
Ánh mắt nào vương tuổi trăng rằm ...
Cái ngày xưa ấy còn đâu nữa
Nhớ lắm chỉ là lúc trầm ngâm .
Bây giờ lão nào cũng già khú rồi ! Chao ôi , thời gian như bóng câu qua song !
Bìa phải là Võ gì con tướng Võ B.? Đi tiếp quản vào tới SG ngày 2/5. Bị lửa xăng nhóm bếp ở Vĩnh Linh thui trụi lông mi lông mày.
Nhớ rồi, Kiên "beo", phải không nhỉ?
4 đ/c này đều ở phía Nam. Trẻ quá. Ước gì cho đến ngày xưa!!!
HT.N : là "Kiên meo" . Ngày xưa lão hay méo mồm , gọi "Kiên meo" cho êm dịu giọng à ơi !
Chị TLinh ơi,
Có người nói bảo em, về già mày cũng thích chơi đồ cổ như tao, có lẽ là vậy. Chỉ một bức ảnh chụp 4thanh niên đã bật tung những hồi ức từ xưa, thế thì hơn trăm khuôn mặt ngày ấy sẽ chấn động nhiều lắm tới bây giờ. nhất là khi được thấy 2 tấm ảnh của cùng một nhân vật xưa và nay thì người ta có dịp may thoáng qua linh hồn của mình.
@Ngọc Anh : Người nào đó đã nói với em một điều đúng đấy! Khi nào đến tuổi em sẽ có sự 'chiêm nghiệm'.
Trong bài hát này,nói là : cái gì qua đi trên đới này cũng để lại 'dấu vết'của nó -cách này hay cách khác. Tìm lại, ngâm ngợi,săm soi những 'dấu vết' còn lại ấy -người ta nói là 'chơi đồ cổ','hoài cổ'...vv...
Riêng với 'tuổi thanh xuân',lời bài hát 'hát' rằng-dẫu đã xa hẳn rồi -xa lơ xa lắc rồi,thì dù sao đi nữa 'tuổi trẻ' vẫn cứ là 'bất tử ' (nguyên văn : всё же бессмертна )
'tuổi trẻ' của một người,với chính họ không cần để lại 'dấu vết',bởi vì nó là 'bất tử'.và vì thế,tất nhiên nó không phải là 'đồ cổ'.
Có thật thế không?...
Tùy thuộc vào việc Ta có gắng để đừng 'đánh mất mình' trong mọi hoàn cảnh hay không.
Ngọc Anh có ý kiến gì nữa, phát biều nhé?
Chị Tua Linh, he! he! :))))
Một trong những biểu hiện của tuổi già là sống trong quá khứ. Tất nhiên không phải cứ sống trong quá khứ có nghĩa là già.
HCQuang
@VNQ : ' không biết 'ta là bướm hay bướm là ta ' đây!
Cùng một kiều với ' ta tồn tại hay tồn tại là ta ',hihi...
Chuyện này đố ai mà biết được.
Đăng nhận xét