Mấy vần thơ vào xuân mới , mời các bạn đọc chơi !
GIÓ XUÂN GỌI ÉN
Đông tàn một sớm lao xao
Lập xuân chợt đến , cánh đào nhẹ rơi
Gió Đông mê mải ven trời
Thương làn mưa bụi ướt lời cố tri
Câu thơ nào tiễn người đi
Rượu xuân đôi chén vân vi không đành ...
Ý xuân thấp thoáng ngoài mành
Bút xuân đẫm mực , lại đành gác nghiên .
Tiếng con oanh hót ngoài hiên
Như ru cánh én liệng miền trời xa :
- Về đây xây tổ hiên nhà
Tường trình , mái lá ... đậm đà tình thân .
Hồn thơ lạc bước cõi trần
Đôi câu ví cũng bần thần dặm hoa
Dậu tường vi bỗng nhạt nhòa
Khói sương mờ bóng la đà nhành mai .
Say cho dài mãi canh dài
Đắm thêm cho đắm hồn ai với người .
Xuân nghe , xuân mím môi cười ...
Hà nội , lập Xuân Quí Tỵ
HOÀNG GIANG
4 nhận xét:
Bài thơ hay.
Hay nhất là đọc đến khổ thơ cuối bỗng dưng thấy thiêu thiếu một cái gì đó, mà chẳng biết nó là cái gì.
NA : đó chính là tấm lòng vàng của con người đấy ! Ai cũng có thể hiểu và viết được câu kết này nên tôi không cần phải viết ra cho " tiếng gọi mùa xuân " vang vọng mãi ...
"- Về đây xây tổ hiên nhà
Tường trình , mái lá ... đậm đà tình thân . "
Ko biết đây có phải là một lời nhắn nhủ ai đó chăng? :))
TuaLinh : Nhắn nhủ bạn bè ấy mà !
Đăng nhận xét