Thứ Hai, 30 tháng 11, 2009

Khi đàn sếu bay qua


Trang ‘Bạn trường Bé’ đăng một videoclip rất hay và cảm động ‘ĐIỀU KHÔNG THỂ QUÊN’. Nền nhạc của một đoạn video là bài hát ‘ Журавли ’ (đàn sếu).
Sếu là loài chim bay đàn. Để tránh mùa đông giá lạnh phương bắc chúng có thể bay xa hàng ngàn km về phương nam tới vùng ấm áp hơn,sang xuân lại quay về. Loài chim sếu có đội hình bay xếp lớp theo kiểu chữ ‘Λ’ rất chặt chẽ : con đầu đàn bay ở vị trí đỉnh chóp, tiếp theo là những con khoẻ nhất, con yếu hơn bay lớp sau. Điều đặc biệt là nếu trong hành trình có một con kiệt sức không theo được thì chỗ của nó trong đội hình vẫn được đàn giữ nguyên và để trống.
Bài hát gợi nhớ lại bộ phim Xô-viết ‘Khi đàn sếu bay qua’ chiếu ở miền Bắc,vào khoảng những năm 60 thế kỷ trước thời VNDCCH.
Cảnh phim cuối cùng : …trận đánh đã kết thúc, không gian im lặng như tờ.mặt đất lầy lội bùn bởi bom đạn cầy xới.Tuyết bắt đầu tan,cây cối trong rừng tơi tả qua muà đông giá rét, khẳng khiu những cành cộc đã lác đác nhú nở những mầm lá xanh.Bầu trời xám xịt sáng dần lên. Muà xuân của năm chiến tranh thứ tư về rồi…
Một người lính Hồng quân gầy gò trong bộ ca-pốt nhàu nát,cáu bẩn ,dáng vẻ kiệt sức lảo đảo tựa theo các thân cây tìm lối ra bià rừng. Anh là người chiến sĩ cuối cùng còn sống sót của trung đoàn sau trận đánh ác liệt hồi đêm. Khuôn mặt người lính hốc hác,râu ria tua tuả,ánh mắt tuy mệt mỏi mà vẫn còn ánh lên tia vọng được sống về nhà.
Chính thời điểm đó một viên đạn lạc không biết từ hướng nào vô tình bay tới bất ngờ găm thẳng vào ngực, đẩy người lính ngã bật về phiá sau .
…Nằm ngửa mặt nhìn trừng trừng lên bầu trời trống rỗng,đôi mắt người lính hồng quân mở to kinh hoàng… Chợt trên trời cao vẳng xuống tiếng kêu cuả đàn sếu nghe sao thảm thiết như lời khóc thương tiễn biệt.Vào lúc đàn sếu mệt mỏi chậm chạp bay ngang qua trên đầu,anh chợt nhận ra có một khoảng trống nho nhỏ trong đội hình và ý nghĩ cuối cùng thoáng qua: phải rồi, chỗ đó là dành cho mình... КОНЕЦ.


Журавли
Музыка: Ян Френкель Слова: Расул Гамзатов

Мне кажется порою, что солдаты,
С кровавых не пришедшие полей,
Не в землю эту полегли когда-то,
А превратились в белых журавлей.

Они до сей поры с времен тех дальних
Летят и подают нам голоса.
Не потому ль так часто и печально
Мы замолкаем, глядя в небеса?

Летит, летит по небу клин усталый -
Летит в тумане на исходе дня,
И в том строю есть промежуток малый -
Быть может, это место для меня!

Настанет день, и с журавлиной стаей
Я поплыву в такой же сизой мгле,
Из-под небес по-птичьи окликая
Всех вас, кого оставил на земле.

Hy vọng các bạn yêu thích bài hát sẽ dịch ra lời Việt,trông mong vào Chí Nhân và Hà Đông đấy nhé.


"Cranes"
It seems to me sometimes that all the soldiers,
Who never came from bloody fields of war,
Were not just laid into the dirt, but turned
Into the cranes of color snow-white.

So they are flying ever since those ages;
They call to us, and may be that is why
We hear their cries, so full of burning sadness
And we stop, silent, gazing at the sky.

The flock is flying, crying, sad and tired,
Through fog, through mist, in quiet light of dawn
And I can see that there is a gap amongst them.
Was it reserved for me? It could be so...

There will be day and I will fly right there,
There will be day -- and maybe it is close.
And from the skies above I will be sending
Same call for those of you I left below.
AMk3
14:27 Ngày 01 tháng 12 năm 2009


ĐÀN SẾU
Thơ: Rasul Gamzatov
Người dịch: Thuỵ Anh

Những người lính không về sau trận đánh
Chiến trường xưa đẫm máu bao ngày
Tưởng như họ không nằm trong đất lạnh
Mà hóa thành muôn vạn sếu trắng bay

Đàn sếu trắng vẫn từ thuở ấy
Bay mãi đến bây giờ, cất tiếng gọi ta
Bởi thế chăng nên ta thường buồn bã
Ngừng chuyện giữa chừng đưa mắt ngắm trời xa?

Hôm nay đây khi bóng chiều chạng vạng
Tôi thấy sếu bay trong lớp sương mù
Thành đội hình âm thầm như năm cũ
Những con người dàn trận bước nhẹ chân

Sếu cứ bay đường xa lắc chẳng phân vân
Và những cái tên được điểm lên khắc khoải
Bởi thế chăng nên từ thuở xưa hoang dại
Tiếng Ava ta đã giống tiếng sếu trời?

Mũi tiến công xưa đã mỏi mệt rồi
Bay... bay mãi trong ngày tàn sương muộn
Và giữa đội hình kia nhỏ nhoi khoảng trống
Chỗ trống này có lẽ để dành tôi?

Rồi sẽ đến ngày cùng đàn sếu tôi trôi
Trong bóng khói sương. Từ dưới làn mây tối
Bằng tiếng chim tôi sẽ cao tiếng gọi
Nhắn những người tôi bỏ lại trần gian...
Quang trung
21:04 Ngày 30 tháng 11 năm 2009

Nhân đây xin giới thiệu với các đại ca Trỗi K3 loạt bài viết TRUNG ĐÔNG DU KÝ 5/11/2009,‘XỨ SỞ CỦA RƯỢU WHISKY’ 16/11/2009,‘XỨ SỞ CỦA RƯỢU WHISKY-LÂU ĐÀI VÀ TRANG TRẠI29/11/2009 của tiểu muội Quế MF,đọc rất thú vị-còn các lời góp thì líu ra líu ríu ,dui lém!

10 nhận xét:

TQtrung nói...

ĐÀN SẾU
Thơ: Rasul Gamzatov
Người dịch: Thuỵ Anh


Những người lính không về sau trận đánh
Chiến trường xưa đẫm máu bao ngày
Tưởng như họ không nằm trong đất lạnh
Mà hóa thành muôn vạn sếu trắng bay

Đàn sếu trắng vẫn từ thuở ấy
Bay mãi đến bây giờ, cất tiếng gọi ta
Bởi thế chăng nên ta thường buồn bã
Ngừng chuyện giữa chừng đưa mắt ngắm trời xa?

Hôm nay đây khi bóng chiều chạng vạng
Tôi thấy sếu bay trong lớp sương mù
Thành đội hình âm thầm như năm cũ
Những con người dàn trận bước nhẹ chân

Sếu cứ bay đường xa lắc chẳng phân vân
Và những cái tên được điểm lên khắc khoải
Bởi thế chăng nên từ thuở xưa hoang dại
Tiếng Ava ta đã giống tiếng sếu trời?

Mũi tiến công xưa đã mỏi mệt rồi
Bay... bay mãi trong ngày tàn sương muộn
Và giữa đội hình kia nhỏ nhoi khoảng trống
Chỗ trống này có lẽ để dành tôi?

Rồi sẽ đến ngày cùng đàn sếu tôi trôi
Trong bóng khói sương. Từ dưới làn mây tối
Bằng tiếng chim tôi sẽ cao tiếng gọi
Nhắn những người tôi bỏ lại trần gian...

Tualinh nói...

@Quang Trung : Thanks!

Tran Ha Dong nói...

Thật cảm ơn trương Trỗi vì nó dã cho ta cái nền nhân sinh và văn hóa . còn dể cảm thụ dược cái tinh tế của cuộc dơi này chung ta fai học trong trương dời va hoc lẫn nhau .MC TuânLinh thât "cừ",Anh dã khuấy dộng dc cái miên sâu thẳm trong môi chúng ta,nơi ma trong nhiều năm nay dường như nó dang ngủ quên .Nói dến dây lại nhớ dên DTV .nếu Anh còn sồng thì nhưng bữa tiêc tinh thần nho nhỏ thế này sẻ thinh soạn thêm biêt nhương nào.

Tualinh nói...

@HĐ: He he trên cao TV đang nhìn AE mình và mủm mỉm cườí!

AMk3 nói...

"Cranes"

It seems to me sometimes that all the soldiers,
Who never came from bloody fields of war,
Were not just laid into the dirt, but turned
Into the cranes of color snow-white.

So they are flying ever since those ages;
They call to us, and may be that is why
We hear their cries, so full of burning sadness
And we stop, silent, gazing at the sky.

The flock is flying, crying, sad and tired,
Through fog, through mist, in quiet light of dawn
And I can see that there is a gap amongst them.
Was it reserved for me? It could be so...

There will be day and I will fly right there,
There will be day -- and maybe it is close.
And from the skies above I will be sending
Same call for those of you I left below.

Nặc danh nói...

Ối giời ,sướng quá chính phủ ơi !nay có đù Nga-Anh-Việt rồi!

Nặc danh nói...

Слушайте, ну сколько можно уже праздновать!? Уже реально голова кругом идёт от этих праздников, наверное правы были те, кто советовал куда-нибудь ехать, а не ерундой страдать все 10 дней. Уже просто не знаю чем себя занять - в квартире прибралась, отмыла и отчистила всё что только возможно, отметили с нашей шумной компанией Новый Год, отошли от его отмечания, доели и допили всё, что осталось от новогодней пьян.. ночи :) Отошли от доедания и допивания, смотались на природу, пожарили курочку на гриле, покатались на коньках, сходили в боулинг, в кино поглядели Чёрную Молнию, покатались с горок на ватрушках, в гости к родителям съездила. Сегодня утром проснулась и осознала, что впереди ещё пять дней отдыха. Чем заняться ещё, уже ума не приложу. Кто вообще чем занимается в эти праздники, поделитесь со мной идеями.
ЗЫ И правда говорят, что 10 дней отдыха - это удар, но не только по экономике страны, но и про нам самим)))

Nặc danh nói...

На днях сходили с друзьями на киносеанс Нашей Раши, хочется поделиться впечатлениями, пока свежи воспоминания и горячи эмоции. Сразу хочу высказать своё ИМХО - посмотреть фильм стоит. Новая лента Камеди Клаб Продакшн выигрывает у своих предшественников – “самых лучших фильмов» сразу по нескольким статьям. Во-первых, это актёрский состав. Несложно догадаться, что больше 1/2 ролей в фильме исполняют Галустян и Светлаков. Конечно, не хочется говорить, что фильм выехал только на них, но если бы не эти ребята, фильм смотрелся бы достаточно убого. Конечно, может быть мы все уже привыкли и полюбили персонажей из сериала Наша Russia, и именно поэтому в кино мы шли без большой доли скептицизма. И это уже показатель второй: бренд нашей Раши. Ну и в третьих, это какой-никакой, но сюжет - последовательность действий, которые мало-помалу развиваются от начала, и имеют логическую (или не совсем) концовку. Чего фактически не было в самых лучших фильмах - где грубо говоря была последовательность миниатюр, кое как скреплённых общей ниточкой меж собой.
Конечно, фильм Наша Раша Яйца Судьбы не без коясков - это порой уже потёртые шутки, а некоторые моменты можно было обыграть и развить получше. Слишком мало в действии мы увидели Ваню Дулина, Настю Кузнецову, Снежану Денисовну, Славика с Димоном. Ну и, если честно, не очень порадовала концовка, которая оказалась как то очень смятой, скоротечной, и при этом предсказуемой. Но, несмотря на это, фильм всё же понравился. Конечно создатели постарались, чтобы зрители выходили из зала с улыбкой на лице, и в финальные титры "посадили" Сергея Юрьевича Белякова, который в пух и прах разложил всех создателей и участников фильма, кроме себя любимого. Ход сыграл на все 100%!!!

Nặc danh nói...

После вселенской катастрофы Америка превратилась в выжженную пустыню. По дорогам которым нет конца, кишащим бандами, воюющими между собой за воду и еду, странствует умный Илай. Однажды он попадает в мрачные земли, где когда-то была цветущая Калифорния, а теперь это сущий ад, где бесчинствует тиран Карнеги.
смотреть фильм книга илая

Nặc danh nói...

Хорошая статья. Действительно было интересно почитать. Не часто такое и встречается та.Наверное стоит подписаться на ваше RSS