Miles Hilton-Barber, 58 tuổi, người Anh, đã hoàn thành chuyến bay 35 ngày qua 19 quốc gia, dài gần 21.000km, từ London đến Sydney, vào tháng 8-2004.
Máy bay siêu nhẹ hai chỗ ngồi, một phi công sáng mắt đồng hành đề phòng trường hợp bất trắc, và hệ thống thiết bị đặc biệt, phần mềm chỉ dẫn bằng giọng nói. Còn lại là ý chí, kiến thức, khả năng cảm nhận của Miles. Trong bản đồ hành trình phải vượt qua có các địa danh như Pháp, Ý, Ấn Độ, Singapore… nhưng chuyến bay ấy còn được hình thành từ những điều không ghi trên giấy – các trở ngại đầy thử thách :
Cái lạnh độ cao và lốc tuyết. Gió sa mạc gây nhiễu sóng, cản trở thông tin hướng dẫn từ xa. Chỉ có bóng tối chuyển động liên tục phía trước, viên phi công mù im lặng nghe các chỉ thị, tay chân điều khiển các cần gạt, nút bấm, gõ bàn phím để chỉnh tốc độ, cao độ, sức gió, hướng bay... Phi công đi cùng, Richard Meredith-Hardy, như tượng gỗ vì Miles thao tác chính xác như một phi công sáng mắt thực sự. Bay với máy bay 100 mã lực mà nhiên liệu chỉ chứa được 10 giờ bay đối với Miles là một thử thách lớn. Tuy nhiên, cảm xúc khám phá thử thách thật khó tả và lạ lùng. Ông nói “ở độ cao 1,5km khi bay qua một thành phố, một nhà máy, cánh đồng tôi đều ngửi được từng mùi khác nhau”. Khứu giác của Miles cảm nhận được hơi sương và khí ẩm khi lướt cạnh các rìa mây.
Không phải những kỷ lục nguy hiểm đã hớp hồn Miles. Ông thực hiện chúng với mục đích rõ ràng cho mình và cho cộng đồng : “Cần sống với những giấc mơ. Hãy mơ những mộng ước lớn. Các giới hạn duy nhất trong đời bạn là những gì bạn chấp nhận. Người mù chúng ta vẫn có thể “nhìn rất rõ”, nếu muốn. Ta có thể lên trời, xuống biển, bay như chim lặn như cá. Một đời người không là tổng số những nhịp ta thở mà gồm những khoảnh khắc phải nín thở”. Những câu nói trong các buổi nói chuyện của Miles đã biến thành khẩu hiệu của Hiệp hội Người Mù trên toàn thế giới:
“Cứ kỳ vọng những điều bất ngờ, không bao giờ bỏ cuộc, tận dụng sức mạnh tập thể, đừng để quá khứ quyết định tương lai, sẵn sàng đối đầu với những nỗi sợ, tận dụng tất cả mọi trở ngại xuất hiện trong đời và biết cám ơn sai lầm”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
4 nhận xét:
Kính các bác.
Xin trình về cảm nghĩ cũa tui: Phải nói tay này giàu (nhiều tiền, rất nhiều tiền) mới chơi nổi môn này. Nhưng giã cũng là người giàu nghị lực, một nghị lực phi thường đáng kính phục.
Quá khứ của phi công mù:
Khi chàng thanh niên 19 tuổi quê Rhodesia này xin gia nhập không lực, anh vẫn còn sáng mắt, dù không được thu nhận vì bị phê “mắt không đủ tốt để lái máy bay”. Lúc ấy anh không biết mình sẽ mù do rối loạn gien di truyền.
Các thành tích anh đạt được trong 25 năm qua, từ ngày song hành cùng bóng tối, thực là một thử thách cho tất cả những người mắt sáng. Bi kịch của anh đã trở thành động lực để Miles vượt qua và sống có ý nghĩa.
Trong từng ấy năm, Miles đã ghi biết bao dấu ấn khi hoàn thành những kỷ lục không tưởng. Ngồi xe lướt tuyết vượt qua 402km Nam cực. Tham gia cuộc chạy 241km xuyên sa mạc Sahara. Leo đến độ cao 5.334m của Hymalaya. Chinh phục ngọn núi cao nhất châu Phi và châu Âu. Chạy marathon 11 ngày từ sa mạc Gobi đến Vạn Lý Trường Thành. Tham dự trọn vẹn chuyến marathon trên băng tuyết ở Siberia. 78 giờ không ngủ vượt sa mạc Qatar. Đi vòng quanh thế giới 61.160km bằng 80 phương tiện khác nhau. Đạt kỷ lục tay đua mù “nuốt” vòng đua Thể thức 1 Malaysia với tốc độ đến 230km/giờ. Chèo thuyền vượt sông Zamberi và thực hiện 40 lần nhảy nhào lộn không trung. Đó là chưa tính lần bay vượt bức tường âm thanh, phóng thẳng đến độ cao 15,2km chỉ 90 giây trong buồng lái phản lực.
Ghê quá! Đúng là tấm gương cho những thằng không mù như chúng ta.
Ảnh: Hóa ra lão không đeo kính đen là lão mù lái máy bay.
Đăng nhận xét