Thứ Bảy, 16 tháng 7, 2011

Về bài thơ "hoa xuyên tuyết" của thi sĩ Trần Xuân Lăng - K3

Lần ấy , cũng như mọi lần , vào khoảng cuối năm 1967 ở trường mới Quế lâm , đại đội 10 chúng tôi lại đi hành quân rèn luyện bắt đầu từ khoảng 3 giờ sáng. Đêm mùa khô ở vùng chí tuyến Bắc quả là mát mẻ , nó cứ giông giống như đêm thu ở Đại từ vậy. Nền trời đêm đang bạc dần trong rạng đông vẫn không làm mất ánh lấp lánh diệu kỳ của các nàng sao lấp ló trong màn sương thu nhẹ. Dù mải mốt cùng đoàn quân vượt đồi xuôi dốc, miệng rì rầm hòa theo nhịp khúc quân hành, vai nặng trĩu ba lô gạch cùng khẩu k50 băng tròn của B trưởng Trịnh Tường, tôi vẫn mường tượng được trong đầu cả một vùng đồi sim mua cằn khô ung ủng một màu đất gan gà như ở nhà ta thường gọi là vùng "chó ăn đá gà ăn sỏi" dưới gót giầy của những đôi chân chưa từng biết mỏi đang lầm lũi trong rạng đông thu này.
Chúng tôi được lệnh giải lao trước khi quay về cũng là lúc chân trời phía đông đang dần trắng hồng ánh dương quang. Vừa kịp gác ba lô, súng đạn, phanh ngực áo đón làn gió sớm nơi chân đồi , tôi chợt nghe tiếng hát của Hoài Nam lảnh lót lan xuống từ trên sườn đồi "… Hoa… Là hoa ơi ! Hoa nở thắm như lửa cháy, hoa đẹp tươi như tình bạn… của chúng ta…" (bài ca về loài hoa xuyên tuyết trong phim Khách từ núi băng tới). Nói như thuở ấy, tôi cũng chợt lịm baga theo từng tiếng hát nhè nhẹ mơn man trên những cánh hoa mua còn đọng sương đêm và tôi cũng chợt nghe được tiếng dòng suối nhỏ chảy róc rách khe khẽ dưới chân đồi hòa cùng tiếng hót lảnh lót véo von của lũ sơn ca chào đón mặt trời lên. Đến bây giờ, khi đã ở cái tuổi ngoài sáu mươi xuân rồi (may mà còn sống sót), tôi mới có thể xác định được trạng thái tâm hồn của mình lúc đó bằng hai từ: tiếng lòng chứ bấy giờ nào đã biết gì đâu, chỉ cảm nhận được vẻ đẹp tuyệt vời của nó mà thôi!
Mấy hôm sau, vào một buổi chiều tà, cơm nước xong xuôi , tôi đang thả bước thong giong nhìn ngắm nền trời hoàng hôn thu đỏ lửa trên bãi cỏ ngoài khu nhà ở , gặp Xuân Lăng vẫy lại: "Tao vừa xong bài thơ, mày nghe thử coi!". Hai thằng ngồi xuống bãi cỏ và Xuân Lăng thong thả đọc cho tôi nghe từ đầu đến cuối
Lúc ấy, bài thơ chưa có tựa đề, tôi cứ để cho Lăng tự mình đặt lấy và chỉ biết lặng yên thả hồn mình theo từng vần thơ trong cái giọng đọc lơ lớ miền Trung sôi nổi ngọt ngào của hắn. Tôi kịp nhận ra rằng: Xuân Lăng là một tâm hồn thơ diệu kỳ mà trăm năm cuộc đời mới có được! Xin được chép bài thơ của Trần Xuân Lăng ra đây để mọi người cùng được thưởng thức.

…Đang nghỉ giữa đồi cao
Anh lại nghe em hát
Không hiểu vì sao lòng anh dào dạt
Nghe tiếng hát em tha thiết yêu đời

Em có biết không lúc đó mặt trời
Cũng đỏ dần theo những lời em đấy !
Em có nghe chăng suối reo , nhạc dậy
Muôn cánh hoa rừng gió đẩy , khoe hương

Tiếng hát của em chan chứa tình thương
Như nhắc nhở anh nhớ người bạn cũ
Nhớ những ngày chung vui dưới mái trường
Nhớ những đêm ân hận không ngủ …

Hát nữa đi em , hát sao cho đủ…
Những bài ca của tuổi trẻ chúng ta…
… ơi cánh hoa rừng đẹp tươi quyến rũ
Hiểu thấu lòng ai : những đứa nhớ nhà .

Hoa ơi ! Sao hoa đỏ như lửa cháy
Hoa tượng trưng cho tình bạn trắng trong …
Tiếng hát em sao mà như suối chảy
Đọng mãi trong anh, tha thiết nỗi lòng .

Mà Đọng mãi thật, Xuân Lăng ơi! Thơ anh cứ sống mãi trong tôi! Dẫu cho năm tháng cứ phai phôi cuộc sống vô vàn quí giá của chúng ta thì vẫn còn hồn thơ anh trong tôi đến ngày ta gặp lại để chén tạc chén thù xướng họa, bình thơ… ghi dấu kỷ hà như hồi nào ta thâu dêm tri âm, tri kỷ vậy!

Hà nội , 25 tháng 6 năm 2011
Hoàng Giang kính bút!

6 nhận xét:

hadongtran nói...

TL : Cậu có thể kiếm đc bài hát này không ? cho anh em bọn tôi nghe với ! Để thấm hết cái tinh túy của bài viết - cũng như tài năng của thi sĩ XL .

Cảm ơn HG nhiều !

Tualinh nói...

@HĐ : Tìm 'đồ' TQ thì mình chịu,nhất là đã cách đây 40-50 năm.
Chỉ có "Hoa xuyên tuyết"-hồi ký Bùi Tín. :)

Hoan hô Hoàng Giang.

TQtrung nói...

Thật tiếc là bài thơ hay, lại thấm đẫm bao nhiêu kỷ niệm xưa trong bài viết mà phản hồi quá ít.
Có vẻ như anh em k3 hồi đó tình cảm chan chứa, mà đành chôn dấu vào sâu trong cõi lòng để bây giờ "thương nhớ biết dành cho ai" đang dần dần hé lộ!!!

Nặc danh nói...

Có lẽ sức khỏe va sự lãng mạn với những kỷ niệm xưa nó gắn vơi nhau nhiều lăm đúng không HG ?

Tualinh nói...

@HG : Mình đề nghị HG xem xét giới thiệu bài thơ sang blog "Trang Thơ" ,có được không ? (mình chịu trách nhiệm đăng).
Cũng là vì muốn bạn đọc yêu thơ có dịp biết về thơ Xuân Lăng-bạn của chúng ta (thơ Trung Việt cũng đang đăng từ từ từng bài ở đó) .
Cậu cho biết ý kiến nhé,hoặc ở đây hoặc gửi vào mail : tualinh@gmail.com.
Thân ái
Tuấn Linh

TranKienQuoc nói...

Bài đã đăng trong SRTKL tập 1, trang 249.
Tựa "Em hát" - Thân tặng Hoài Nam và các bạn gái khóa 3.
2 câu "Hoa ơi.../... tình bạn tắng trong" trích trong bài ca Tình bạn của Trung Quốc.