Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

Bài hát yêu cầu


Biển Nỗi Nhớ Và Em

Nhạc : Phú Quang
Lời    : thơ Hữu Thỉnh
ca sỹ : Thu Phương
( Theo yêu cầu TuaLinh k3)

Em xa anh trăng cũng chợt lẻ loi thẩn thờ.
Biển vẫn thấy mình dài rộng thế.
Xa cánh buồm một chút đã cô đơn.

Gió âm thầm không nói.
Mà sao núi phải mòn.
Anh đâu phải là chiều.
Mà nhuộm em đến tím.
Sống có nghĩa gì đâu.
Nếu chiều nay anh chẳng đến.
Dù sóng đã làm em.
Nghiêng ngả vì anh.

18 nhận xét:

Tualinh nói...

BIỂN NỖI NHỚ VÀ EM

Hữu Thỉnh

Anh xa em
Trăng cũng lẻ
Mặt trời cũng lẻ
Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn

Gió không phải là roi mà đá núi phải mòn
Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím
Sóng chẳng đi đến đâu nếu không đưa em đến
Vì sóng đã làm anh
Nghiêng ngả
Vì em...

Ngoc anh nói...

Chị Tualinh ơi,
Chúng em chưa nghe bài này vì máy bị hỏng phần âm thanh từ lâu rồi.
Ca từ bài này hay lắm, nhưng có phải bài thơ là tâm trạng người đàn ông, mà lời ca là nỗi niềm người phụ nữ? cảm xúc của họ có thể đổi lẫn?
Em thấy bài thơ có phần nam tính hơn, cũng giống như bài thuyền và biển của cô Xuân Quỳnh nghiêng về người nữ.Tác giả diễn tả tâm trạng của chính mình chính xác hơn người khác.

Ngoc anh nói...

Chị Tualinh ơi,
Em đã viết một đoạn dài hôm 23/4 mà bị mất rồi. chán quá, chẳng muốn nói lại nữa.
Ông Hữu Thỉnh nói anh con trai bị nhuộm tím cả người là câu đẹp nhất.
Nó rất hợp với đoạn thơ khác:
"Áo đỏ em đi giữa phố đông.
Cây xanh cũng như ánh theo hồng.
Em đi lửa cháy trong bao mắt.
Anh đứng thành tro em biết không.?

Tualinh nói...

@Ngọc Anh :
Thú thật với Ng.A, đọc comm của em chị rất thích.
Với chị, em là một 'hiện tượng' bất ngờ đấy!

'Em đã viết một đoạn dài hôm 23/4 mà bị mất rồi. chán quá, ' chị cũng thấy tiếc vì ko đọc được cái 'mất rồi' ấy của em.
Nhưng ko sao,chúng ta còn rất nhiều cơ hội nữa kia mà.
Kinh nghiệm là hãy viết ở word,rối 'dán' vào.Mạng đôi khi cũng trục trặc,hoặc giả đúng lúc mình post lên lại có người khác đang 'chiếm chỗ',thành ra bị 'mất', lãng xẹt em à. Về mặt kỹ thuật ,hiện tượng này là một 'khiếm khuyết' chưa được khắc phục của chương trình điều hành mạng. Vậy là IT Tây cũng đâu phải là lúc nào cũng 'tuyệt hảo',phải ko em? :)
Đôi khi chị cũng gặp phải như vậy, tức tối mà ko biết 'trút' vào đâu, đành tự nhủ: coi như ko có 'duyên' cho cái comm đó. Và chị cũng 'hành xử' như em,quên đi,ko cố viết lại làm gì.

Theo chi,lời trong bài hát so với lời thơ nguyên gốc của NT Hữu Thỉnh thì…’nhạt’ hơn và ‘kém chuẩn’ hơn.
Ví dụ :
2 Câu
’ Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn ’

‘sắc’ và ‘chuẩn’ hơn nhiều so với :
’ Biển vẫn thấy mình dài rộng thế.
Xa cánh buồm một chút đã cô đơn.

Chữ ‘cậy’ trong nguyên gốc mới đảm bảo nghĩa ‘tương phản’ của 2 câu này,chữ ‘thấy’ trong lời bài hát làm ‘nhạt’,thậm chí là ‘mất’ đi cái ý ấy.
Chữ ‘vắng’ trong nguyên gốc mới là ‘chuẩn’ với ý ‘không có’ cánh buồm ở trên biển nữa. Chữ ‘xa’ thì lại là vẫn ‘còn đó’ cánh buồm nhưng ở ‘xa’ biển. cánh buồm ko ở trên biền thì ‘xa’ ở đâu đây: trên bờ à? Ko ‘chuẩn’ là ở chỗ đó. 
Còn mấy câu nữa có thể dẫn ra sự ‘chênh’ kiểu như thế,em ‘phát biểu’ nhé- cả khi em cũng cho là như vậy hoặc ko cho là như vậy.
Ở đây ko phải là sự ‘chẻ’ chữ để bắt bẻ đâu em,mà là sự ‘tinh tế’ của việc dùng nghĩa chữ đó.
Đương nhiên có một vấn đề cần tính đến ở đây là : lời tiến Việt trong ca khúc cần phù hợp về thanh ‘bằng,trắc’ với tương quan cao độ của nốt nhạc tương ứng với nốt nhạc trước đó. Chị thấy ko có khó khăn đó ở ca khúc này,nếu dùng lời thơ trong bản gốc.
Ca khúc phổ nhạc cho thơ,thường có sự ‘điều chỉnh’ lời thơ nhằm đảm bào ‘giai điệu’ đạt được sự truyền cảm như NS mong muốn. Việc ‘chỉnh’ có thể do NS hoặc TG bài thơ thực hiện. Bài thơ này,nếu NS PQ ‘điều chỉnh’ lời thơ,thì…e rằng có điều đáng tiếc ở nơi Ông.
Ngọc Anh,
Đoạn thơ em dẫn ra đúng là ‘tương hợp’ với bài thơ của H.Th. Đấy là bài tứ tuyệt ‘Áo đỏ’ của Vũ Quần Phương. Chi rất muồn em bình một chút gì đó về 2 bài này nếu ta để chúng bên nhau. :)

TC nói...

Bài "Áo đỏ", trong một lần đi chơi chợ biển, ông Vũ Quần Phương được các nữ sĩ tặng lại hai câu cuối:

Em ngồi tôm tép bầy ra cả
Anh đứng thành tro em biết không

"Nghe nói" hai câu này là của chị Phan Thị Thanh Nhàn, tác giả "Hương thầm" nổi tiếng. Cũng lại nghe nói chị Nhàn được anh VQP tặng lại mấy câu "phỏng theo" Hương thầm:

Giấu một nghìn đô trong chiếc khăn tay
Ông lão lẩy bẩy sang nhà hàng xóm
Bên ấy có người ngày mai đi xa
Hai người chia tay sao chỉ nói bằng tay...

Đoạn tếu táo này tớ thêm vào cho zvui, xin lỗi nếu nó làm hỏng cuộc bình thơ. Dầu sao tớ có chút ghen tức ích kỷ, em Ngọc Anh chỉ đối thoại với mỗi chị Tualinh

Nặc danh nói...

Chị TL không khéo bị " úp sọt " - mang sang bên kia biên giới bán " nghìn đô " lắm !!!

Nếu đọc Nhật tuấn thì té ra là VQP cưa cẩm em XQ rồi ...chạy làng ...he he !!!

Mót nghe TC " luận " mấy câu sau khi đọc " chân dung ..." mà chẳng thấy . Dẫu sao dân trong " phường văn " thì tỏ nhiều chuyện hơn .

HĐT

TC nói...

HD: tớ chả lo đoạn "úp sọt". Thịt chị TL giờ dai lắm, ko thơm như ngày xưa.
Đoạn chân dung thì cả trăm cái, xưa rất ồn ào rồi, giờ chả biết nên nói gì. Chỉ biết người ta sẽ nhớ đến ông Xuân Sách vì cái này thôi. Một thứ văn học sử cực kỳ thú vị, sống lâu bền

ngcuong50 nói...

bài này hay thật Cương cũng rất thích nhưng hát bằng tâm thế người con trai Cuong thích hơn như Ngọc Tân hat ấy

Ngoc Anh nói...

Chẳng lẽ hai anh chị TC-TL chẳng còn lại chút gì của ngày xưa? giờ đây hai người vẫn có nhiều khao khát mà không chia sẻ với nhau? Biết đâu chị TL đã gây cho anh TC nhiều nỗi khắc khoải giống ông Hữu Thỉnh ,nếu vậy là chơi ác vào tâm hồn người khác. Còn cô gái áo đỏ thì chỉ vô tình làm cháy ông Phương mà không để lại vết sẹo về tinh thần. Nhưng cái cô bán tôm tép kia cố tình chơi qúa ác trúng vào điểm yếu nhất. Có một dị bản của các nữ sĩ đã đổi chữ đứng thành cứng nghe vô lý quá.
Ngày nay bọn em bị cơm, áo, gạo, tiền thúc ép mạnh hơn các sư huynh ,sư tỷ ngày xưa nên viêc đọc thơ, nghe nhạc, xem tranh cũng giống mỳ ăn liền nên ghé qua nói ba lăng nhăng vài câu. Xin các anh, chị bỏ qua.

TC nói...

Ngọc Anh: anh bảo chị TL "thịt dai" là đùa thôi. Chị ấy từng gây cho anh đau đớn (ko phải chỉ "khắc khoải") nhưng anh vẫn yêu quý lắm, ko thấy "chơi ác vào tâm hồn" téo teo lào. Một cô gái xinh xắn có lựa chọn ko rơi vào mình, làm sao mình thù ghét được.
Em rất nhậy cảm. Chữ "đứng" mà thành "cứng" nó ko chỉ vô lý mà còn tục. Nhất trí với em tăm phần tăm. Nhất trí với chị Tuali nghìn phần trăm rằng em là một hiện tượng "đặc biệt", làm cái vườn khô cằn này nó tươi tắn lên.

Hoàng Giang nói...

Chị TL : chị chịu khó đọc bên BTk5 new để xem TQT hướng dẫn xóa định dạng đăng bài lên trang cho khỏi loang lổ nhé !

Tualinh nói...

@A HG : Vâng,tiếp thu ý kiến a,nhưng mà bài copy thì tớ cứ để như vậy để biết là..copy.:)

TQtrung nói...

TL@ hồi học phổ thông, thầy dạy trích dẫn của ai (copy)thì cho vào "ngoặc kép", có thể thêm 'trích từ:' rồi 'hết trích'. Nếu vẫn làm theo kiểu cũ sẽ còn nhiều khó chịu về font chữ, nền và định dạng của bài gốc.
Nói như HG là 'hướng dẫn của tôi' thì chưa đúng lắm. Thực ra nó là công cụ có sẵn trên blog, không phải do tôi phát minh nên anh em yên tâm sử dụng.( trừ khi vẫn muốn nó 'loang lổ'theo cách dùng từ của HG, còn tôi thì nhận xét thấy nó 'sặc sỡ'):))

tranbachai nói...

Các chị và các anh buôn dưa rôm rả quá, em cũng phát ham! Nhưng lại chả có ý gì hay mà phát.

Hoàng Giang nói...

Tranbachai : buôn dưa cũng là một cái thú nghệ thuật đấy ! Nếu 3chai không ngại thì vào cho vui . Riêng HG rất muốn 3chai đăng nhạc phẩm "Giọt trăng" mới viết vào trang BTK3 để bạn bè được thưởng thức giai điệu của bạn . Tôi mong các bạn cũng cùng một ý như tôi . Xin cảm ơn trước !

tranbachai nói...

Bác HG ui, cái DivShare mấy hôm nay nó lãn công nên cả nhà em lẫn cô HT cố gắng mà không đưa được bài hát lên. Em tính thế này, bác có bài trong máy tính rùi, hay là bác forward sang nhờ chị TuaLinh upload hộ như chị ấy vừa làm cho bác CN?

Tualinh nói...

@3Ch : bên trang nhaccuatui cũng ko 'hát' được anh à,để mấy hôm nữa xem sao.Nếu có file cứ cho gửi sang bển tôi, biết 'đâu biết đâu đấy'.

tranbachai nói...

@TL. Bác cho em cái địa chỉ vô hộp thư tranbachai@yahoo.com, để em gửi qua bển coi sao. "Biết đâu đấy".