Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2014

Ly rượu xuân Giáp Ngọ

Giáp Ngọ về xin góp cùng các bạn chút quà mừng xuân . 
Tôi lấy câu thơ của cổ nhân làm tựa :

                       Từ thuở mang gươm đi mở nước 
                       Ngàn năm thương nhớ đất Thăng long .

TIẾNG VÓ NGỰA XUÂN


( Tranh minh họa do Trần Quang Trung tặng )

Chợt tỉnh mơ nghe vó câu qua cửa
Giáp ngọ về , xuân nhen lửa ngoài sân
Khúc du ca vương vấn nhịp ái ân ,
Thả hồn Thơ lướt chồi non , lộc biếc .

Sáng xuân nay có gì như nhớ tiếc
Dòng thời gian trôi mải miết về đâu ?!
Tiết đông tàn qua nhanh tựa bóng câu
Chưa tiễn biệt đã ôm sầu vào mộng .

Ơ này , Nhật tân đào hoa phơi lồng lộng ,
Kìa nọ , Tứ liên quất tứ quý khoe vồng
Vạn hoa bướm Ngọc hà chào dỡn gió đông
Lấp lánh ánh mắt ai xuân ngời má thắm .

Rượu xuân nồng khêu lòng người say đắm
Sương xuân Tây hồ lảng bảng kỷ niệm xưa
Thi nhân thầm nghe tiếng vó ngựa giao thừa
Vầy khoảnh khắc thành cả mùa xao xuyến .

Xuân hát cùng ta khúc ca tình lưu luyến
Như thuở nào
              trong mưa xuân
                                  ta đi bên em
Muôn giọt pha lê lóng lánh mái tóc mềm
Khăn voan trắng trễ tràng buông vai ngọc .
Giữa chợ hoa xuân chỉ một bông đẹp nhất
Là đóa hoa vô thường
                    hé nở lung linh
                                   trong vòng tay ta
Ngàn tía , trăm hồng chợt cũng nhạt nhòa ...

Xuân nay về nghe rộn những xuân qua
Có tiếng vó ngựa xuân trên đường vô định
Từng nhịp buông chơi vơi vào yên tĩnh
Rong ruổi nốt dặm dài về nơi bến bờ xa .

                      Hà nội , rằm Giêng – Giáp Ngọ
                              HOÀNG GIANG


4 nhận xét:

TrunDC nói...

Uh. Thơ NGỰA mà trữ tình quá HG ạ. Mình chả biết cảm thụ hết vẻ hay ý đẹp của thơ, chỉ biết có 3 điều rất rõ :
_ Hình ảnh trong thơ rất đẹp
- Như người xưa tiếc mà ví thời gian trôi nhanh như vó câu qua cửa sổ
- Nuối tiếc những gì đã qua...đó là ình Yêu và Tuổi Trẻ....

Hoang Giang nói...

VT : là ngựa xuân trong hồn thơ , tải tình người qua những mùa xuân trước và ung dung thư thái về đến xuân cuối cuộc đời . Ôi , cái thứ ngựa xuân này không có thực , chỉ là tâm tưởng mà thôi !

Tualinh nói...

'Tiếng vó ngựa' ngày Xuân-tứ thơ hay quá đi. Khai thác 'sâu' hơn nữa 'hình tượng' nghệ thuật này thì thật là tuyệt đấy ạ.

NA nói...

Như vậy là tác giả Hoàng Giang đã cho xem cả bốn mùa rồi, mùa nào cũng đẹp, mùa nào cũng thấy như có ai ở trong đó đánh rơi cái gì.