Thứ Năm, 10 tháng 4, 2014

Đấng Sinh Thành

 Sắp tới Kỷ niệm 60 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ,tôi rất xúc động khi đọc được bài này trên GM FB. Xin đưa lại ở đây và chia sẻ với Thành Công-Người Bạn K3 !

Hình ảnh: Tưởng nhớ Tổng Biên tập đầu tiên !

GM FB  – Một bài viết của GM và NVM chưa thể nói nhiều về cuộc đời đầy thăng trầm và cống hiến của ông nhưng cũng xin được như một nén nhang thơm tưởng nhớ một con người tài năng, đức độ, một nhân cách lớn của cách mạng nước nhà. 

Ông là nhà cách mạng Lê Liêm (sinh năm 1922 - [1985]), từng là Ủy viên Dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, đã giữ các chức vụ: Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân Việt Nam thời kỳ mới thành lập, Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Chủ nhiệm Văn phòng Văn giáo Phủ Thủ tướng, Thứ trưởng Bộ Giáo dục Việt Nam Dân chủ Cộng hòa… Đặc biệt ông là Chủ nhiệm Chính trị ba mặt trận, Biên giới 1950, Tây Bắc 1952-1953 và Điện Biên Phủ 1954. Tại khu căn cứ Mường Phăng, bên cạnh hầm chỉ huy của Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp, Tham mưu trưởng Hoàng Văn Thái, vẫn còn đó căn hầm của ông, Chủ nhiệm Chính trị Lê Liêm. Ông là Chủ nhiệm Cục chính trị (sau này là Tổng cục Chính trị) thứ hai của Quân đội nhân dân Việt Nam, sau Tướng Văn Tiến Dũng và trước Tướng Nguyễn Chí Thanh. Đồng thời cũng là Tổng biên tập đầu tiên của báo Quân đội nhân dân, người trực tiếp chỉ đạo và tham gia viết bài cùng 5 phóng viên, họa sĩ khác, làm nên kỳ tích có một không hai tại chiến dịch Điện Biên Phủ, xuất bản 33 số báo ngay tại mặt trận. Một người lính, một chủ nhiệm chính trị, một nhà quản lý, nhà cách mạng hay là một ông già về nghỉ hưu, ở ông đều toát lên một tư chất yêu đời, yêu người, lạc quan và rất đỗi chân thành. 

Cuộc đời Chủ nhiệm Chính trị Lê Liêm trải qua nhiều cương vị, không ít biến cố, thăng trầm nhưng chỉ muốn nói về ông với tư cách một người ông, người chồng, người cha trong gia đình. Căn phòng mình đến thăm là nơi ông sống và làm việc từ 1954, vẫn gian nhà cũ đã xuống cấp được chia nhỏ cho 4 anh chị em trong gia đình chung sống đã 60 năm qua. Dù đã từng ở nhiều vị trí lãnh đạo cấp cao nhưng đồ dùng sinh hoạt trong phòng ông vẫn nguyên chỉ có một chiếc tủ gỗ và cái giường tiêu chuẩn của thủ trưởng Tổng cục Chính trị đã đi qua hơn nửa thế kỷ. Lần đầu tiên mình chứng kiến con dâu khóc khi kể về bố chồng, chị Cao Thị Oanh (vợ anh Hồng Anh) đã sụt sùi khi nhắc đến ông dù chỉ về làm dâu được 3 năm thì ông mất. Chị nói, chẳng có ai tuyệt vời như bố chồng chị, từng là lãnh đạo cao cấp nhưng chủ động nói với con dâu rằng, con cần phải ngủ, bố thì không ngủ được, con cứ nấu thức ăn từ tối còn sáng để bố dậy nấu cơm cho cả nhà. Ông xung phong trông cháu, đạp xe đi đón cháu, giặt tã lót cho cháu, gánh nước cho cả nhà dùng… Rồi ngay cả khi tai biến nằm bất động, ông vẫn nhờ người viết thư từ bệnh viện dặn trông nom cháu cẩn thận… Bài học lớn ông dạy các con mình là tình yêu cách mạng bất biến, dù có lúc bão giông, cam go sinh tử… Đó là một tình yêu đời, yêu người trong sáng, vô điều kiện, là tư cách làm cán bộ tận tâm, liêm khiết và quyết liệt bảo vệ chân lý dù ảnh hưởng tới bản thân… Và đặc biệt là một lối sống hết lòng, giản dị và không có khoảng cách với tất cả mọi người xung quanh.

Có lẽ vì có một người ông, người cha như thế, mà đến tận bây giờ mấy anh chị em, các con cháu nhiều thế hệ của gia đình ông vẫn sum vầy, hạnh phúc trong căn nhà tiêu chuẩn 60 năm trước. Căn phòng của hai ông bà lúc còn sống vẫn được để nguyên làm nơi tụ họp, gặp gỡ, sẻ chia mọi câu chuyện trong gia đình. Và cũng là nơi nhiều cán bộ, chiến sĩ cựu chiến binh của chiến dịch lịch sử 60 năm trước tìm đến, họ nhìn ảnh và khóc để nhớ ông, Chủ nhiệm chính trị của mặt trận Điện Biên Phủ
Tưởng nhớ Tổng Biên tập đầu tiên !

GM FB – Một bài viết của GM và NVM chưa thể nói nhiều về cuộc đời đầy thăng trầm và cống hiến của ông nhưng cũng xin được như một nén nhang thơm tưởng nhớ một con người tài năng, đức độ, một nhân cách lớn của cách mạng nước nhà.

Ông là nhà cách mạng Lê Liêm (sinh năm 1922 - [1985]), từng là Ủy viên Dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, đã giữ các chức vụ: Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân Việt Nam thời kỳ mới thành lập, Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Chủ nhiệm Văn phòng Văn giáo Phủ Thủ tướng, Thứ trưởng Bộ Giáo dục Việt Nam Dân chủ Cộng hòa… Đặc biệt ông là Chủ nhiệm Chính trị ba mặt trận, Biên giới 1950, Tây Bắc 1952-1953 và Điện Biên Phủ 1954. Tại khu căn cứ Mường Phăng, bên cạnh hầm chỉ huy của Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp, Tham mưu trưởng Hoàng Văn Thái, vẫn còn đó căn hầm của ông, Chủ nhiệm Chính trị Lê Liêm. Ông là Chủ nhiệm Cục chính trị (sau này là Tổng cục Chính trị) thứ hai của Quân đội nhân dân Việt Nam, sau Tướng Văn Tiến Dũng và trước Tướng Nguyễn Chí Thanh. Đồng thời cũng là Tổng biên tập đầu tiên của báo Quân đội nhân dân, người trực tiếp chỉ đạo và tham gia viết bài cùng 5 phóng viên, họa sĩ khác, làm nên kỳ tích có một không hai tại chiến dịch Điện Biên Phủ, xuất bản 33 số báo ngay tại mặt trận. Một người lính, một chủ nhiệm chính trị, một nhà quản lý, nhà cách mạng hay là một ông già về nghỉ hưu, ở ông đều toát lên một tư chất yêu đời, yêu người, lạc quan và rất đỗi chân thành.

Cuộc đời Chủ nhiệm Chính trị Lê Liêm trải qua nhiều cương vị, không ít biến cố, thăng trầm nhưng chỉ muốn nói về ông với tư cách một người ông, người chồng, người cha trong gia đình. Căn phòng mình đến thăm là nơi ông sống và làm việc từ 1954, vẫn gian nhà cũ đã xuống cấp được chia nhỏ cho 4 anh chị em trong gia đình chung sống đã 60 năm qua. Dù đã từng ở nhiều vị trí lãnh đạo cấp cao nhưng đồ dùng sinh hoạt trong phòng ông vẫn nguyên chỉ có một chiếc tủ gỗ và cái giường tiêu chuẩn của thủ trưởng Tổng cục Chính trị đã đi qua hơn nửa thế kỷ. Lần đầu tiên mình chứng kiến con dâu khóc khi kể về bố chồng, chị Cao Thị Oanh (vợ anh Hồng Anh) đã sụt sùi khi nhắc đến ông dù chỉ về làm dâu được 3 năm thì ông mất. Chị nói, chẳng có ai tuyệt vời như bố chồng chị, từng là lãnh đạo cao cấp nhưng chủ động nói với con dâu rằng, con cần phải ngủ, bố thì không ngủ được, con cứ nấu thức ăn từ tối còn sáng để bố dậy nấu cơm cho cả nhà. Ông xung phong trông cháu, đạp xe đi đón cháu, giặt tã lót cho cháu, gánh nước cho cả nhà dùng… Rồi ngay cả khi tai biến nằm bất động, ông vẫn nhờ người viết thư từ bệnh viện dặn trông nom cháu cẩn thận… Bài học lớn ông dạy các con mình là tình yêu cách mạng bất biến, dù có lúc bão giông, cam go sinh tử… Đó là một tình yêu đời, yêu người trong sáng, vô điều kiện, là tư cách làm cán bộ tận tâm, liêm khiết và quyết liệt bảo vệ chân lý dù ảnh hưởng tới bản thân… Và đặc biệt là một lối sống hết lòng, giản dị và không có khoảng cách với tất cả mọi người xung quanh.

Có lẽ vì có một người ông, người cha như thế, mà đến tận bây giờ mấy anh chị em, các con cháu nhiều thế hệ của gia đình ông vẫn sum vầy, hạnh phúc trong căn nhà tiêu chuẩn 60 năm trước. Căn phòng của hai ông bà lúc còn sống vẫn được để nguyên làm nơi tụ họp, gặp gỡ, sẻ chia mọi câu chuyện trong gia đình. Và cũng là nơi nhiều cán bộ, chiến sĩ cựu chiến binh của chiến dịch lịch sử 60 năm trước tìm đến, họ nhìn ảnh và khóc để nhớ ông, Chủ nhiệm chính trị của mặt trận Điện Biên Phủ
 — với Diệu Hiền và 14 người khác.

5 nhận xét:

hadongtran nói...

K3 có truyền thống tuyên huấn : Cục trưởng tuyên huấn đầu tiên : Lê Liêm ....> ( Lê Quang Đạo ).....> Lê Trưởng ( ông già Tường Long )....> Hoàng Minh Thi ( ông già Minh Chính ) ....> Nguyễn Trọng Yên ( ông già Chiến Thắng ) !.
Như vậy là tròn 02 cuộc chiến Pháp , Mỹ !...

TuLi nói...


Bây giờ, thế hệ con cháu các cụ cũng nhiều người đang say mê nghề này.

TrunDC nói...

Cảm ơn Tualinh đã đưa bài viết này về Blog K3. Thật tự hào thế hệ cha ông của chúng ta kiên trinh trong kháng chiến chống đế quốc xâm lược, vô cùng liêm khiết dù đã từng giữ nhiều cương vị quan trọng của Đảng và nhà nước... Cụ Lê Liêm là một người vĩ đại nhưng không hề xa lạ với con cháu và đồng đội trong sinh hoạt đời thường.
Sắp tới, VT cùng với nhóm K3 làm cuộc "VỀ NGUỒN" lên Điện Biên nhân dịp kỷ niệm 60 năm chiến thắng ĐBP trong một cảm xúc tự hào không chỉ bới vì mình là người dân VN mà còn có cảm giác tự hào là con của những người Cha đã từng là Chiến sĩ Điện Biên năm xưa.

HCQuang nói...

Cụ Lê Liêm là một nhà cách mạng chân chính.

HĐT nói...

Thực ra , viết về 1 con người như ông Lê Liêm , hay Trần Văn Giau , Trần Độ ....ko khỏi làm ta rưng rưng . Họ anh hùng , tài ba ...và quan trọng nhất : họ đúng , mà cuộc đời họ quá thiệt thòi .
Nghe nói , những ngày cuối , có 1 lần Bác hỏi " chú Giauf đâu , bây giờ chú ấy làm gì ?"...thế là họ dẫn ông Giauf tới gặp Bác . Lúc đó Cụ yếu lắm rồi , chỉ nắm tay ông Giauf , rưng rưng : " chú đã đúng !".
Vụ án xét lại , chống đảng là 1 điều bịa đặt , 1 vết nhơ ...ko hiểu sao cho đến hôm nay vẫn ko được " giải mật "?.
Người ta sợ sự thật , ngay cả khi đã nằm dưới 3 thước đất .