Không tên số 2 *
Lê Cảnh Nghĩa
Chắt chút cặn đời còn lại,
ném vào thơ, thử đục trong.
Vắt lẽ đời xoay đen trắng,
Hồn thơ chứa được chăng?
Ngó nghiêng góc khuất cuộc cười,
Mặn ngọt,đắng cay…
liếm lưỡi mãi vẫn thèm,
No say phè phỡn phận người.
Hờn, giận,vui,buồn…
Cất não mãi không tới…
Thơ nông sâu,rộng dài hay lớn nhỏ,
Ghép chữ thành thơ,chỉ hỏng chữ mà thôi.
Cặn đời chắt làm sao,đời nhỉ?
Thơ sao ôm hết đá ném mình.
* : tiêu đề do người đăng đặt,nguyên bản không có tên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét