Lửa thiêng
Ngọn lửa hỡi,
chớ vội bùng lên dữ dội.
Chậm lại chút thôi
Để bạn ta châm điếu thuốc cuối cùng,
Ly rượu dở dang, một đời bạn chưa uống hết,
Nhỏ giọt lệ xót thương,
Xin bạn ,
cạn hết lần này.
Con tuấn mã hý vang thảm thiết,
Vó ngựa chồn chân,dừng trước bến biệt ly.
Thì xin bạn, hãy đừng thêm một lần tư lự,
Gian nan này ,ta trả lại về
nơi cũ,chốn hồng hoang.
Lửa thiêng
Hãy cháy sáng lên,
sáng chói lên,hơn như là có thể.
Nhanh đưa bạn ta sang sông,
về cõi hư vô.
Ở nơi ấy,sẽ không còn đau đớn,
Tĩnh lặng mặt hồ,trong vắt hình hài.
Và tinh khôi,và thơ ngây
Thấp thoáng lại về trong ánh mắt,
Như lúc được mẹ sinh ra trên cõi trần ai.
Rồi sẽ tới ngày,
Trên trời xanh lộng gió
Vọng tiếng acmonica
“Hát mãi khúc quân hành”
Ấy là lúc,đồng thanh chúng tôi cùng cất tiếng :
“Chào anh,Phạm Nguyễn,chào anh!”
Tuấn Linh.09/07/2011