Nguyễn Thắng,người bạn vô cùng thân thiết với anh em K3 nói riêng và các bạn trường Trỗi nói chung đã ra đi vào lúc 1h15 phút ngày 11-9-2014.Thật sự đau xót trước sự mất mát này.
Bạn đã ra đi nhưng kỷ niệm và hình ảnh của bạn luôn đọng mãi trong trong mỗi chúng ta.Trong giờ phút này ,không thể bình tâm để nói lên hết cảm nhận của chúng ta về bạn.Thanh Hải xin đưa lên một số hình ảnh của bạn với anh em chúng ta trong những năm qua (Hãy coi đây như những bông hoa đẹp tiễn đưa bạn Nguyễn Thắng về nơi an nghỉ cuối cùng).Cầu chúc bạn mau chóng siêu thoát nơi Thiên đường.
Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014
Thứ Ba, 9 tháng 9, 2014
Giọt thơ cuối mùa Thu
     Lâu rồi hồn thơ đi hoang , nay chợt về , gửi các bạn đôi vần gọi là tạ lỗi ! 
THƠ  TÌNH 
CUỐI  MÙA  THU 
                                                Tặng 
bạn  thơ 
Em  mang  Thu
 về , 
                    hoe
 nắng  vàng  trên
 phố 
Mưa  cuối  Ngâu
 dần  dận  nhạt  nhòa  xa 
Thu  Hà  nội  xanh 
thắm  màu  quyến 
rũ  
Tán  lá  vườn 
nào  vương  sắc  bước  em  qua
.
Ta  nâng 
niu  
nắm  cốm 
Vòng  
gói lá sen thơm ngát
gói lá sen thơm ngát
Cho  môi 
em  
dịu ngọt hương
dịu ngọt hương
 chuối  trứng cuốc 
nồng  nàn 
Mắt  em  rạng  ngời  , 
Hà nội ơi !
Thu Hà nội khẽ khàng sang .
Hà nội ơi !
Thu Hà nội khẽ khàng sang .
Thu  nhen  lại  ngọn  lửa 
tình  thời  xưa  ấy
… 
Đan trong tay nhau
đi trong sương Thu
say đắm tình đầu
Đan trong tay nhau
đi trong sương Thu
say đắm tình đầu
Hà  nội  mùa  Thu  trong 
mắt  em  nồng 
cháy ...
Ta   chợt  ngỡ 
ngàng  
trong điệp khúc cuối hồn Thu .
trong điệp khúc cuối hồn Thu .
Bao  mùa 
lá  Thu  bay  
bỗng  chiều 
Thu  nay  … thức 
dậy 
Ngọn  heo 
may  nào  đong  đầy  tình 
vào  thơ . 
Hồn Thu cũ dâng trào như lửa cháy
Hồn Thu cũ dâng trào như lửa cháy
Ta  còn 
mãi  ngẩn  ngơ  
khúc  tình  Thu  cuối  …
hẹn  chờ … ! 
                                    Hà  nội , cuối 
Thu  2014
                                         HOÀNG 
GIANG 
Thứ Hai, 8 tháng 9, 2014
NGÀY XƯA...BÁNH ĐÚC.
Hà Nội vào thu nhẹ nhàng. Không có những cơn ào ạt của mưa giông tháng bảy, những làn gió mỏng cũng đủ để xua tan đi cái oi nồng thái quá của ngày cuối hạ "nắng tháng tám rám trái bưởi".
Nắng cúc lăm răm, phố cổ mặc trầm, thoắt ẩn hiện vài hạt mưa bóng mây... tiết trời giao mùa khiến lòng vẩn vơ xuyến xao về quá vãng, nhớ thương nhiều kỷ niệm ngày cũ...hình bóng đọng lại là nồi bánh đúc trong ký ức tuổi thơ tôi hơn nửa thế kỷ trước.
Ngày đó, Hà Nội không nhiều hàng quà bánh bán dong như bây giờ. Quà phổ biến cho lũ trẻ con ngày ấy chỉ là bánh đúc. Thức quà quê vừa ngon vừa rẻ lại lành ấy trẻ con nào cũng thích, nhất lại may mắn vớ được cái bánh đáy nồi có "khém", ăn dai dai ngon ngon và thú vị.
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)
 









 
 

