Thứ Năm, 12 tháng 11, 2009

Những gì mãi mãi tôi yêu

Xin đăng lên đây bài thơ của Trung Việt - Bạn của chúng ta. Tôi không biết bạn viết bài thơ này trong hoàn cảnh nào. Thời gian cũng khá lâu về trước, khi chúng ta đã qua thời trai trẻ nhưng cũng chưa hẳn đã trưởng thành?


Tôi yêu đường phố của tôi
Ngôi nhà tuổi thơ quen thuộc
Hôm nay một ngôi nhà nữa
Bỗng thành kỉ niệm thân yêu
&
Tôi yêu đường phố buổi chiều
Hàng cây ngập tràn ánh nắng
Bồn chồn hương say Mùa thu
Lòng người mênh mang sâu lắng
&
Tôi yêu làn sương mù trắng
Nhẹ buông đường phố của tôi
Những buổi bình minh im lặng
Ao mơ hình bóng xa vời
&
Tôi yêu bến xe bé nhỏ
Thoảng qua một phút đợi chờ
Nỗi buồn hôm Em không đến
Niềm vui xe đến muộn giờ
&
Tôi yêu một chuyến xe đi
Gần Em khoảng không im lặng
Lặng nghe tiếng Em đầm ấm
Mắt buồn sao chẳng nhìn nhau
&
Tôi yêu những buổi chiêu về
Niềm vui một ngày lại gặp
Nỗi buồn thấy Em lần cuối
Im lìm đôi ngả chia tay.
&
Cứ thế thời gian qua mau
Cuộc đời sẽ đi về đâu?
Tôi và cả Em không biết
Niềm vui nỗi buồn bé nhỏ
Cữ diễn ra - một giấc mơ
Cuộc đời rồi sẽ ra sao?
Mọi cái đã là định mệnh
Còn tôi chỉ biết yêu Em
Dịu dàng âm thầm say đắm
&
Cuộc đời - một giấc mơ ư?
Thoảng qua niềm vui ,đau khổ
Và tình yêu tôi cũng thế
Chỉ là một giấc mơ sao ?
&
Có thể nào khác không Em
Nỗi buồn dịu dàng mãi mãi
Ngày mai sẽ thành nỗi đau
Hay vì vẻ đẹp Cuộc đời
Hãy để tình say đắm ấy
Chỉ là một giấc mơ thôi ?
&
Tôi yêu đường phố của tôi
Như yêu Cuộc đời thắm thiết
Ngày mai dù Em xa khuất
Chỉ còn ngọn nắng những chiều
Để lại trên đường phố ấy
Những gì mãi mãi tôi yêu.


Hà nội - Thu 1981
KST

7 nhận xét:

TranKienQuoc nói...

Đã gần 30 năm bài thơ này. Hôm nay đọc và nhớ anh - 1 con người tài ba, hóm hỉnh, sống chân tình nhưng sớm đi xa.
Trung Việt là người rất nhiệt tình với SRTKL.

Chien Tran nói...

TV luôn có cái nhìn trong trẻo kiểu này. Làm thơ dường như ko cần kết cấu, cứ tự nó tuôn ra như một nhu cầu không cần ý thức. Trong đời thì ít khi hậm hực, những bực bội biểu lộ chỉ nhẹ nhàng, đến mức người vô tâm không nhận thấy.

Nặc danh nói...

Hơi thở cuộc sống ở con người KST là YÊU và SÁNG TẠO,anh là một THA NHÂN ở sự cảm nhận của ban bè.Trong trẻo, nhẹ nhàng như một thiên sứ bay đến ở thật lâu với chúng ta ,rồi chợt bay đi.

Tuấn Linh

Tran Ha Dong nói...

DTV la 1 nguoi that dac biet trong so 180 con nguoi k3 chung ta.Hiem co ai trong chung ta den voi tinh yeu trong treo va dam say nhuong vay ,tu nhung nam tuoi tre,cho den phut cuoi cung cua cuoc doi.Cha the ma trong may chuc bai tho Anh de lai chi tru vai ba bai mang tinh "ly luan " con hau het deu co EM

Tran Ha Dong nói...

Lai noi vê cai chất "lãng tử " cua DTV .Hôm dó , cach nay mấy năm hăn dã yêu lăm rui,"công lưc" chi còn dô 2 ,3 "thành" thôi.Không báo trươc minh cung Th H (zit) va QL(êch)dên tham hăn tai bênh viên.Dên nơi tim mai ko thây dâu.
- aloo may dang o dâu dây? bon tao dên thăm ne .
-trơi , sao ko bao trươc? Cảm thây khỏe tao "vi hành" ti .xin loi nhe bon may vê di.

Tran Ha Dong nói...

Vưà tưc vưa buon cươi, 3 thằng nhìn nhau va cùng chơt nhân ra " trên dời này còn gì vui băng "Can-Long du Giang-Nam "
The la 3 thăng danh di uong nươc .Cafe hôm do dủ cả : dắng cay măn chát

Tran Ha Dong nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.